NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 18

“Nào, bây giờ có lẽ anh sẽ chịu nói xem có chuyện gì chứ,” bà chị tôi

vừa thở hổn hển vừa lên giọng, “đồ lợn lớn xác mắt trố trật kia.”

Joe bất lực nhìn bà vợ, bất lực cắn một miếng bánh, rồi lại nhìn tôi.

“Cậu biết đấy, Pip,” Joe nói, với miếng bánh vừa cắn phồng lên trong

má, giọng đầy thân mật, cứ như thể chỉ có hai chúng tôi với nhau, “cậu và
anh vẫn luôn là bạn, và anh sẽ là người cuối cùng nói không hay về cậu, bất
cứ lúc nào. Nhưng” - anh dịch ghế ra và nhìn xuống sàn nhà giữa chúng tôi,
rồi lại nhìn tôi - “nuốt chửng phần bánh như thế thật khôn bình thường!”

“Nó đã nuốt chửng phần bánh của nó hả?” chị tôi hét lên.
“Cậu biết đấy, anh bạn,” Joe nói, nhìn tôi chứ không phải chị Joe,

miếng bánh mới cắn vẫn phồng trong má, “hồi bằng tuổi cậu anh cũng từng
nuốt chửng thức ăn - thường xuyên là đằng khác - và khi còn là một cậu
nhóc anh cũng từng thấy nhiều đứa hay nuốt chửng; nhưng đến như cậu thì
đúng là anh chưa từng thấy đấy, Pip, và thật may cậu vẫn chưa chết nghẹn vì
nuốt chửng.”

Chị tôi bổ nhào tới chỗ tôi, túm tóc kéo tôi lên, chẳng nói gì thêm

ngoài mấy lời nghe muốn dựng tóc gáy, “Mày lại đây uống thuốc mau.”

Vào thời ấy, có một tay lang băm nào đó đã làm sống lại món nước

hắc ín như một thứ thuốc hiệu nghiệm, và chị Joe luôn trữ sẵn món này
trong tủ đựng thức ăn; chị tôi có niềm tin vào công hiệu của thứ chất lỏng
này vì mùi vị ghê người của nó. Kể cả vào những lúc khỏe mạnh nhất tôi
cũng phải uống rất nhiều món cam lộ ấy như thần dược phục sức, đến độ tôi
nhớ đi đâu tôi cũng sặc mùi như một hàng rào mới quét hắc ín. Vào buổi tối
đang nói tới ở đây, mức độ khẩn cấp của tình hình đòi hỏi phải dùng đến
một pint

*

thứ hỗn hợp chất lỏng này, tất cả được đổ tuồn tuột xuống cổ họng

để giúp tôi dễ chịu hơn, trong khi chị Joe kẹp chặt đầu tôi dưới cánh tay,
chẳng khác gì một chiếc ủng bị giữ trong giá đỡ ủng. Joe may mắn chỉ uống
nửa pint; nhưng ông anh rể tôi phải uống (khiến anh rất bất an trong lúc ngồi
trầm ngâm trước ngọn lửa uể oải nhai trệu trạo) “vì anh cũng muốn ốm rồi”.
Cứ từ tôi mà suy ra, tôi dám chắc sau đó Joe ốm thật, cho dù trước khi uống
anh vẫn chưa hề hấn gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.