NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 213

chụp mũi ngựa lại được để trong xe thì đã thấy ông đánh xe chực leo xuống,
như thể chúng tôi sắp dừng lại. Và đúng là chúng tôi dừng lại ngay sau đó
thật, ở một con phố tối tăm ảm đạm, trước mặt một văn phòng có cánh cửa
để mở, trên cánh cửa có sơn mấy chữ ÔNG JAGGERS.

“Hết bao nhiêu?” tôi hỏi ông đánh xe.

Ông này trả lời, “Một shilling - trừ phi cậu muốn trả nhiều hơn.”
Tất nhiên tôi đáp là tôi không hề muốn thế.
“Vậy thì phải là một shilling,” ông đánh xe cảnh giác. “Tôi không

muốn gặp rắc rối. Tôi biết ông ta!” Ông ta sa sầm mặt nheo một mắt về phía
tên ông Jaggers rồi lắc đầu.

Khi ông đánh xe đã có được đồng shilling, và sau thời gian cần thiết

cũng leo lên được chỗ ngồi của mình, rồi đánh xe đi (chuyện này có vẻ làm
ông ta nhẹ nhõm hẳn), tôi xách va li đi vào văn phòng trước mặt và hỏi, Ông
Jaggers có nhà không?

“Ông ấy không có nhà,” người trợ lý đáp. “Ông ấy hiện đang ở tòa.

Có phải tôi đang được hầu chuyện cậu Pip không?”

Tôi xác nhận đúng là ông ta đang hầu chuyện cậu Pip.

“Ông Jaggers có dặn lại mời cậu đợi trong phòng ông ấy. Ông ấy

không thể nói chắc sẽ vắng mặt bao lâu, vì hiện đang phải theo một vụ kiện.
Nhưng vì thời gian của ông ấy rất quý báu, ông luật sư sẽ không vắng mặt
lâu hơn mức cần thiết.”

Nói xong, người trợ lý mở một cánh cửa, đưa tôi vào một gian phòng

ở đằng sau. Tại đây, chúng tôi gặp một quý ông chỉ còn một bên mắt, mặc áo
vest nhung và quần chẽn ngắn tới đầu gối, ông này dùng tay áo chùi mũi khi
bị làm gián đoạn trong lúc chăm chú đọc báo.

“Ra đợi bên ngoài đi, Mike,” người trợ lý nói.

Tôi mới nói tôi hy vọng mình không quấy rầy thì người trợ lý đã đẩy

quý ông kia ra ngoài theo cách ít khách khí nhất tôi từng thấy, rồi ném cái
mũ lông của người đàn ông này theo sau ông ta, sau đó để tôi lại một mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.