NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 239

Havisham mời tớ tới nhà, bà ấy cũng không nói gì thêm về câu chuyện
ngoài những gì nhất thiết tớ cần phải hiểu. Nhưng tớ đã quên mất một điều.
Người ta vẫn cho rằng người đàn ông cô Havisham đặt niềm tin nhầm chỗ
đã phối hợp diễn trò từ đầu đến cuối với cậu em cùng cha khác mẹ của bà
ấy; rằng đó là một âm mưu của bọn họ; và hai người họ chia nhau thành
quả.”

“Tớ tự hỏi tại sao ông ta không cưới bà ấy và hưởng trọn toàn bộ gia

sản,” tôi nói.

“Có thể ông ta đã kết hôn rồi, và nỗi đau khổ dằn vặt khủng khiếp cô

Havisham phải chịu rất có thể là một phần trong kế hoạch của ông em kia,”
Herbert nói. “Vậy đấy! Tớ cũng chẳng biết nữa.”

“Thế hai người đó về sau ra sao?” tôi hỏi, sau khi ngẫm nghĩ về câu

chuyện một lần nữa.

“Họ rơi vào cảnh nhục nhã hèn hạ tột cùng - nếu có thể có mức tột

cùng - và phá sản.”

“Bây giờ họ còn sống chứ?”
“Tớ không biết.”
“Cậu vừa nói Estella không phải là họ hàng của cô Havisham mà

được nhận nuôi. Từ khi nào thế?”

Herbert nhún vai. “Luôn có một Estella kể từ khi tớ bắt đầu nghe nói

về một cô Havisham. Tớ không biết gì hơn. Còn bây giờ, Handel,” cậu nói,
cuối cùng cũng gạt câu chuyện sang bên ở đó, “có một sự cảm thông hoàn
toàn cởi mở giữa chúng ta. Tất cả những gì tớ biết về cô Havisham, cậu
cũng biết.”

“Và tất cả những gì tớ biết,” tôi đáp lại, “cậu cũng biết.”
“Tớ hoàn toàn tin là thế. Như vậy sẽ không thể có cạnh tranh hay

lúng túng giữa cậu và tớ. Còn về điều kiện nắm giữ vận hội tiến thân của cậu
- nghĩa là chuyện cậu không được dò hỏi hay nói chuyện về người đã giúp
đỡ mình - cậu có thể hoàn toàn chắc chắn nó sẽ không bị xâm phạm, hay có
lúc nào đó được đả động đến, bởi tớ hay bất cứ ai tớ quen.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.