sánh, là nằm đối xứng bên đối diện trên địa cầu. “Nếu có thứ gì sâu hơn,”
Wemmick nói thêm, đưa bút trở lại mặt giấy, “thì cũng vẫn chính là ông ấy.”
Tiếp theo, tôi nói chắc hẳn việc làm ăn ông Jaggers phải rất tốt, và
Wemmick nói, “H-ạ-n-g n-h-ấ-t!” Tiếp theo tôi hỏi liệu tại đây có nhiều trợ
lý hay không? Với câu hỏi này ông ta đáp:
“Chúng ta sẽ không bắt gặp quá nhiều trợ lý, vì chỉ có duy nhất một
Jaggers, và người ta không muốn gặp ông ấy qua trung gian. Chỉ có tất cả
bốn người chúng tôi. Cậu có muốn gặp họ không. Cậu là một trong số chúng
tôi, tôi có thể nói vậy.”
Tôi chấp nhận lời đề nghị. Khi ông Wemmick đã gửi hết chỗ bánh
quy vào thùng thư, đồng thời đã thanh toán tiền cho tôi từ hộp đựng tiền mặt
trong két an toàn, chìa khóa két được ông cất đâu đó phía dưới đằng sau
người và lấy từ trong cổ cồn áo khoác ra như một cái đuôi sam bằng sắt,
chúng tôi đi lên lầu. Ngôi nhà rất tối tăm tồi tàn, và những đôi vai trơn nhẫy
đã để lại dấu vết trong phòng ông Jaggers dường như đã hối hả đi lên đi
xuống cầu thang này suốt nhiều năm. Ở phía trước lầu một, một viên trợ lý
có bộ dạng nằm đâu đó giữa một người thu thuế và một kẻ bắt chuột - một
người đàn ông to béo, phì nộn, nhợt nhạt - đang bận bịu nói chuyện với ba
bốn người vẻ ngoài rách rưới, những người này được ông ta đối xử chẳng
chút khách khí, cũng hệt như cách dường như tất cả những ai đóng góp vào
hòm tiền của ông Jaggers đều được đối xử. “Hãy tập hợp các bằng chứng,”
ông Wemmick nói khi chúng tôi đi ra, “cho Bailey
.”
Nơi đặt tòa án hình sự trung ương của Anh và xứ Wales.
Trong căn phòng đằng sau đó, viên trợ lý bộ dạng như một con chó
sục mềm nhẽo với mái tóc lòa xòa (có vẻ như chuyện cắt tóc của anh ta đã bị
lãng quên từ khi còn nhỏ xíu) cũng đang tiếp chuyện một người đàn ông có
đôi mắt yếu đuối, ông Wemmick giới thiệu với tôi đây là một thợ luyện kim
luôn giữ cho nồi nấu của anh ta sôi lục bục, và sẵn sàng nấu chảy cho tôi bất
cứ thứ gì tôi thích - và người này đang mồ hôi ròng ròng, như thể anh ta cố
thử ngón nghề của bản thân lên chính mình. Trong một căn phòng ở đằng
sau, một người đàn ông vai nhô cao với khuôn mặt nhăn nhó bao quanh