NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 366

anh bạn, cậu từng biết cô ấy khi cô ấy còn là một phụ nữ thật tuyệt…” rồi vỗ
vỗ lên bàn tay tôi và không nói thêm gì nữa.

Biddy, trông thật gọn gàng khiêm nhường trong bộ váy đen, lặng lẽ

đi tới đi lui lo lắng mọi việc thật chu đáo. Sau khi đã chào hỏi Biddy, vì nghĩ
rằng lúc này không phải là lúc nói chuyện, tôi liền tới ngồi xuống gần Joe và
bắt đầu tự hỏi người đã khuất - chị tôi - đang ở đâu trong nhà. Không khí
trong phòng khách thoang thoảng mùi bánh ngọt, vì thế tôi đưa mắt nhìn
quanh tìm bàn bày đồ ăn; thật khó lòng nhìn rõ cái bàn đó cho tới khi người
ta đã làm quen với bóng tối mờ mờ, nhưng đúng là trên bàn có một cái bánh
mận được cắt miếng sẵn, rồi có cả cam bổ sẵn, cùng với xăng uých và bánh
quy, cùng hai cái bình tôi vẫn biết rất rõ trong vai trò vật trang trí, song cả
đời tôi chưa bao giờ thấy chúng được sử dụng; một bình đựng đầy rượu
porto, bình còn lại đựng rượu sherry. Đến đứng bên cái bàn này, tôi liền
nhận ra Pumblechook khúm núm trong một cái áo choàng đen và dải băng
đen quấn mũ dài hàng thước

*

, ông này liên tục nhồi cho mình hết món này

tới món khác và bày ra những cử chỉ khúm núm để tôi chú ý. Ngay khi
thành công, ông ta lập tức tới chỗ tôi (với hơi thở sặc mùi rượu sherry và
vụn bánh) và dịu giọng nói, “Ngài cho phép tôi chứ, thưa ngài?” rồi làm
điều ông ta muốn. Sau đó tôi nhận ra ông bà Hubble; bà vợ đang rơi vào một
cơn kịch phát không lời cũng kha khá trong góc phòng. Tất cả chúng tôi đều
phải “theo”, và đều đang lần lượt từng người một bị trói buộc lại (trong tay
Trabb) thành những mớ bùng nhùng lố bịch.

Thời đó, trong tang lễ nam giới quấn băng đen lên vành mũ và để thả một đầu rủ xuống.

“Điều anh muốn nói, Pip,” Joe thì thầm với tôi khi chúng tôi đang

trải qua cái mà ông Trabb gọi là “sắp xếp” trong phòng khách, cứ hai người
một - một chuyện cũng kinh khủng như chuẩn bị cho một vũ điệu tàn nhẫn
nào đó, “ý tôi muốn nói, thưa ngài, chẳng là tôi vốn muốn tự mình đưa cô ấy
đến nhà thờ cùng ba bốn người thân hữu sẵn sàng làm việc ấy với cả trái tim
và cánh tay, nhưng người ta lại nghĩ xóm giềng sẽ nhìn vào chuyện này và
thể nào cũng cho rằng làm thế là thiếu tôn trọng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.