NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 368

khi trên cao những con chiền chiện líu lo vui vẻ, và cơn gió nhẹ vẽ lên mặt
đất những cái bóng đẹp đẽ của các đám mây và thân cây.

Về những gì ông bác Pumblechook trải đời đã làm trong khi quá

trình này diễn ra, tôi không muốn nói gì hơn ngoài chuyện tất cả đều được
dành cho tôi; và ngay cả khi những từ ngữ cao thượng của bài kinh cầu
nguyện được đọc lên để nhắc nhở nhân loại về việc họ không mang gì theo
khi đến với thế giới này và cũng không thể mang gì rời khỏi nó, cũng như
cuộc đời luôn lướt qua như một cái bóng và không bao giờ ở lại lâu một chỗ,
tôi nghe thấy ông bật ho để nhắc nhở tới trường hợp một quý ông trẻ tuổi
bỗng dưng có được một gia tài lớn. Khi chúng tôi quay về, ông ta lại đủ trơ
trẽn để nói với tôi ông ước gì chị tôi biết được tôi đã đem đến cho chị nhiều
vinh hạnh đến thế nào, đồng thời ám chỉ hẳn chị tôi cũng sẽ thấy phải chăng
nếu phải mua chúng bằng tính mạng của mình. Sau đó, ông uống sạch chỗ
rượu sherry còn lại, còn ông Hubble cạn nốt rượu porto, rồi hai người họ trò
chuyện với nhau (một điều mà kể từ hồi ấy tôi đã để ý thấy là một thói quen
trong những dịp như vậy) như thể họ thuộc về một giống loài hoàn toàn
khác so với người quá cố, và hoàn toàn bất tử. Cuối cùng, ông ta ra về cùng
ông bà Hubble - để ăn mừng buổi tối hôm đó, tôi cảm thấy chắc như vậy,
cũng như để loan báo với cả quán Ba Thủy Thủ Vui Vẻ rằng ông ta chính là
người tạo dựng nên vận hội của tôi, là người bảo trợ đầu tiên tôi có.

Khi mấy người họ đã đi cả, và khi Trabb cùng người của ông ta -

nhưng không có cậu giúp việc; tôi đã để ý tìm cậu ta - đã thu dọn những
món đồ quái gở dùng cho tang lễ của họ vào các túi và cũng về hết, ngôi nhà
trở nên bình lặng hơn. Một lát sau đó, Biddy, Joe và tôi cùng ăn chiều với
nhau bằng đồ nguội; nhưng chúng tôi dùng bữa trong phòng khách chứ
không phải trong căn bếp cũ, và Joe tỉ mẩn quá đáng với những gì anh làm
khi động tới dao, nĩa, lọ muối và những gì không làm, khiến cho tất cả
chúng tôi đều cảm thấy gò bó. Nhưng sau bữa chiều, khi tôi đã bắt anh hãy
cầm lấy tẩu thuốc, rồi cùng anh tha thẩn đi quanh trong lò rèn cho đến khi
chúng tôi cùng nhau ngồi xuống tảng đá lớn bên ngoài, hai chúng tôi đã thấy
thoải mái với nhau hơn. Tôi nhận thấy sau tang lễ Joe đã thay đồ, như thể để
đưa ra một thỏa hiệp giữa bộ đồ đi lễ ngày Chủ nhật và đồ mặc làm việc;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.