NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 418

mắc thế. Được lắm! Làm thế nào tôi tìm ra cậu? Sao chứ, từ Portsmouth tôi
viết thư cho một người tại London để hỏi địa chỉ cụ thể của cậu. Tên người
đó ư? Sao chứ, Wemmick.”

Tôi không thể nói nên một lời, cho dù có là để cứu cuộc đời tôi. Tôi

đứng đó, một bàn tay chống lên lưng ghế, bàn tay còn lại áp lên ngực, nơi
tôi cảm thấy dường như đang ngạt thở - tôi đứng đó, nhìn ông ta kinh hoàng,
cho tới khi tôi bấu chặt vào chiếc ghế, khi căn phòng bắt đầu quay cuồng
chao đảo. Ông ta đỡ lấy tôi, dìu tôi ngồi xuống trường kỷ, để tôi tựa vào gối,
rồi cúi xuống quỳ một gối trước mặt tôi, đưa khuôn mặt mà giờ đây tôi đã
nhớ ra quá rõ, và rùng mình khi phải nhìn thấy, ghé sát vào mặt tôi.

“Phải, Pip, anh bạn thân mến, tôi đã làm cậu trở thành một quý ông!

Chính tôi đã làm việc đó! Lúc đó tôi từng thề, chắc chắn nếu có lúc nào tôi
kiếm được một guinea, đồng guinea ấy sẽ dành cho cậu. Rồi sau đó tôi đã
thề, chắc chắn nếu có lúc nào đó tôi tích cóp được và trở nên giàu có, cậu sẽ
giàu có. Tôi sống kham khổ, để cậu có thể sống đàng hoàng; tôi làm việc
cực nhọc để cậu không phải làm việc. Có gì lạ sao, chàng trai? Liệu có phải
tôi nói ra điều đó để cậu cảm thấy phải mắc nợ không? Không hề. Tôi nói ra
điều đó để cậu biết con chó hoang khốn khổ bị săn đuổi được cậu cứu sống
đã ngẩng đầu vươn lên thật cao để hắn có thể tạo nên một quý ông - và, Pip,
cậu chính là quý ông đó!”

Sự khinh miệt tôi dành cho người đàn ông đó, cảm giác ghê sợ tôi

thấy với ông ta, sự khó chịu khiến tôi co người lại tránh khỏi ông ta cũng
không thể lớn hơn nếu ông ta có là một con vật khủng khiếp nào đó.

“Hãy nghe này, Pip. Tôi là người cha thứ hai của cậu. Cậu là con trai

tôi - hơn bất cứ người con trai nào khác với người cha nào khác. Tôi đã dành
dụm tiền để cậu chi tiêu. Khi tôi là một kẻ chăn cừu làm thuê trong một túp
lều cô quạnh, không nhìn thấy khuôn mặt nào ngoài những khuôn mặt cừu
cho tới khi tôi gần như đã lãng quên hẳn khuôn mặt con người trông như thế
nào, tôi vẫn thấy khuôn mặt cậu. Tôi đánh rơi con dao của mình rất nhiều
lần trong túp lều đó khi đang ăn chiều hay ăn tối, rồi tôi nói, ‘Lại là cậu bé
đó kia, đang nhìn ta trong khi ta ăn uống!’ Tôi thấy cậu ở đó rất nhiều lần,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.