NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 419

cũng rõ như khi tôi thấy cậu trên những đầm lầy đó. ‘Chúa hãy đánh chết
con đi!’ mỗi lần như thế tôi lại nói, và tôi ra ngoài nói như thế dưới bầu trời
lồng lộng, ‘nhưng nếu con có được tự do và tiền bạc, con sẽ biến cậu bé đó
thành một quý ông!’ Và tôi đã làm được điều đó. Sao chứ, nhìn cậu đi, anh
bạn! Hãy nhìn nơi ở của cậu, xứng đáng với một huân tước! Một huân tước
ư? A! Cậu sẽ trưng tiền ra đánh cuộc với các huân tước, và hạ gục bọn họ!”

Trong cơn hưng phấn đắc thắng, cũng như biết tôi thiếu chút nữa đã

ngất xỉu, ông ta không nhận xét gì về cách tôi đón tiếp ông ta. Điều đó làm
tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.

“Hãy nhìn xem!” ông ta nói tiếp, lấy đồng hồ của tôi ra khỏi túi, và

xoay một cái nhẫn trên ngón tay tôi về phía ông ta, trong khi tôi lui lại tránh
chạm phải ông ta như thể ông ta là một con rắn, “một cái nhẫn vàng và đẹp
làm sao: đó là nhẫn dành cho một quý ông, tôi hy vọng là vậy! Một viên kim
cương xung quanh nạm toàn hồng ngọc; đó là dành cho một quý ông, tôi hy
vọng là vậy! Hãy nhìn vào đồ vải lanh của cậu xem; thật sang và đẹp! Hãy
nhìn quần áo của cậu xem; không thể tìm đâu ra thứ tốt hơn! Rồi cả sách của
cậu nữa,” vị khách đảo mắt quanh phòng, “được xếp trên giá, đến hàng trăm
quyển! Và cậu đã đọc chúng rồi, phải không nào? Tôi thấy cậu đang đọc dở
một quyển khi tôi tới. Ha, ha, ha! Cậu sẽ đọc chúng cho tôi nghe, chàng trai
thân mến! Và nếu chúng được viết bằng những thứ tiếng nước ngoài tôi
không hiểu, tôi vẫn sẽ tự hào như thể hiểu tất cả.”

Một lần nữa, ông ta lại nắm lấy cả hai bàn tay tôi và đưa lên môi,

trong khi máu trong cả người tôi trở nên lạnh ngắt.

“Cậu không muốn nói gì sao, Pip,” vị khách nói, sau khi lại đưa tay

áo lên lau mắt và trán lần nữa, trong khi từ trong cổ họng ông vang lên tiếng
nấc mà tôi nhớ rất rõ - và càng vồ vập, ông ta lại càng trở nên kinh khủng
hơn với tôi, “cậu không thể làm tốt hơn hay giữ im lặng, chàng trai. Cậu
không hề dần dần trông đợi chuyện này như tôi; cậu chưa được chuẩn bị cho
chuyện này như tôi. Nhưng chẳng lẽ cậu không bao giờ nghĩ lại có thể là tôi
sao?”

“Ồ, không, không, không,” tôi đáp. “Chưa bao giờ, chưa bao giờ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.