NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 430

ngon miệng nào thì vị khách cũng đã làm tan biến hết, và tôi đành ngồi như
đã làm - bị một ác cảm không thể vượt qua được đẩy xa khỏi ông ta, ủ dột
nhìn xuống khăn trải bàn.

“Tôi là người ăn rất khỏe, chàng trai,” vị khách nói, như một cách

xin lỗi lịch sự khi ông ta đã ăn xong bữa, “nhưng tôi luôn thế. Nếu như con
người tôi bớt phàm ăn hơn, có lẽ tôi đã ít gặp rắc rối hơn. Cũng như thế, tôi
cần phải hút thuốc. Khi tôi mới được thuê làm người chăn cừu ở đầu kia thế
giới, tôi tin hẳn chính tôi cũng đã biến thành một con cừu ủ dũ nếu không có
món thuốc lá của mình.”

Vừa nói vị khách vừa đứng dậy khỏi bàn, đút tay vào ngực chiếc áo

khoác vải len ngắn đang mặc lấy ra một cái tẩu ngắn màu đen cùng một
nhúm thuốc rời loại được gọi là Đầu Người Da Đen. Sau khi nhồi đầy tẩu, vị
khách cất trả chỗ thuốc lá còn thừa về chỗ cũ, như thể túi áo ông ta là một
cái ngăn kéo. Tiếp theo, ông ta dùng kẹp gắp một viên than hồng từ trong lò
sưởi, dùng nó châm tẩu thuốc, rồi quay người trên tấm thảm trải trước lò
sưởi, quay lưng lại ngọn lửa, và lặp lại hành động ưa thích đưa cả hai bàn
tay tới cầm lấy hai bàn tay tôi.

“Và đây,” ông ta nói, vừa nói vừa hất nhẹ lên xuống hai bàn tay tôi

ông ta đang cầm trong khi rít tẩu thuốc, “và đây là quý ông tôi đã tạo nên!
Một quý ông chân chính! Tôi thấy thật vui khi nhìn cậu, Pip. Tất cả những
gì tôi muốn, chàng trai, là đứng đây và ngắm nhìn cậu!”

Tôi rụt tay đi ngay khi có thể, và thấy mình bắt đầu từ từ bình tĩnh để

xem xét tình hình của bản thân. Những thứ tôi đang bị trói buộc vào, cũng
như mức độ nặng nề của chúng, trở nên thật rõ ràng với tôi trong lúc nghe
thấy giọng nói khàn khàn của vị khách, và ngồi đó ngước nhìn lên cái đầu
hói đầy trán nếp nhăn của ông ta với những món tóc xám ở hai mé đầu.

“Tôi không thể thấy quý ông của tôi phải đặt chân lên mặt bùn trên

phố; không được phép có chút bùn nào dính lên ủng của cậu ấy. Quý ông
của tôi phải có ngựa, Pip! Ngựa để cưỡi, và ngựa để kéo xe, cũng như ngựa
để người hầu của cậu ấy cưỡi và dùng kéo xe nữa. Chẳng lẽ đám người
thuộc địa có ngựa của họ (và là ngựa thuần chủng, cậu biết đấy, lạy Chúa!)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.