NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 439

đủ loại tội ác được ghi trong cuốn niên giám nhà tù Newgate, cho tới khi sự
thôi thúc mạnh mẽ dồn ép lên tôi, giục giã tôi vùng dậy chạy trốn khỏi ông
ta. Mỗi giờ trôi qua càng làm tăng thêm sự thù ghét tôi dành cho ông, đến
mức tôi thậm chí từng nghĩ mình có thể đã đầu hàng sự thôi thúc này trong
cơn khủng hoảng đầu tiên khi bị ám ảnh như thế, bất chấp tất cả những gì
ông đã làm cho tôi, những rủi ro ông đang chịu, nếu không vì tôi biết rõ
Herbert sẽ sớm quay về. Một lần, tôi thực sự bật dậy khỏi giường giữa đêm
khuya và bắt đầu mặc những món quần áo bệ rạc nhất của mình lên người,
hối hả định bỏ mặc vị khách lại đó với tất cả những thứ còn lại tôi sở hữu và
đăng ký đi Ấn Độ làm lính đánh thuê.

Tôi không rõ liệu một hồn ma có thể kinh khủng hơn nữa với mình

hay không, khi ở trong những căn phòng cô quạnh đó qua những buổi tối và
đêm dài đằng đẵng, trong khi gió và mưa luôn vần vũ bên ngoài. Một hồn
ma vì tôi mà không thể bị bắt và treo cổ, và ý nghĩ rằng vị khách có thể bị
lâm vào cảnh đó, và ông ta sẽ thật khốn khổ, cũng làm tăng thêm không ít
nỗi kinh hoàng của tôi. Khi ông ta không ngủ, hay bận rộn chơi một dạng
bài Kiên nhẫn phức tạp với bộ bài sờn rách của mình - một kiểu chơi tôi
chưa bao giờ thấy trước đó hay kể từ đó, trong trò chơi này vị khách ghi lại
điểm thắng bằng cách cắm con dao gấp xuống bàn - mỗi khi không bận bịu
với mấy chuyện này, ông ta lại đề nghị tôi đọc sách cho ông ta nghe - “Tiếng
nước ngoài, chàng trai!” Trong lúc tôi làm theo, ông ta sẽ ngồi trước lò sưởi
theo dõi tôi như một ông bầu chuyên tổ chức trưng bày những thứ giật gân
gây tò mò, cho dù không hiểu lấy một từ, và tôi sẽ nhìn thấy ông qua kẽ các
ngón tay của bàn tay tôi dùng che mặt, đang trong màn trình diễn kịch câm
kêu gọi đám đồ đạc chú ý tới sự xuất sắc của tôi. Học giả tưởng tượng đang
bị truy đuổi bởi tạo vật méo mó anh ta đã tạo ra một cách bất kính

*

cũng

không khốn khổ bằng tôi, bị truy đuổi bởi tạo vật đã tạo nên tôi, và phải trốn
tránh ông bởi một sức đẩy càng mạnh mẽ hơn khi ông ngưỡng mộ và quý
mến tôi hơn.

Đoạn này tác giả muốn nhắc tới bác sĩ Victor Frankenstein và con quái vật anh này tạo ra từ các xác

chết trong tiểu thuyết Frankenstein của Mary Shelley. Frankenstein đã tạo ra một con quái vật để rồi

sau này nó truy đuổi anh vì bị bỏ rơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.