NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 44

“Phải!” ông trung sĩ đáp, “hai tên. Người ta đoán chắc chúng vẫn còn

ẩn náu trong đầm lầy, và sẽ không tìm cách chuồn ra trước lúc chạng vạng.
Có ai ở đây thấy gì giống như hai kẻ bị săn đuổi đó chưa?”

Tất cả mọi người, ngoại trừ tôi, đều trả lời không rất tự tin. Chẳng ai

buồn nghĩ đến tôi.

“Được!” ông trung sĩ nói, “tôi nghĩ chúng sẽ nhận ra mình đã bị kẹt

trong vòng vây sớm hơn chúng ngờ. Còn bây giờ, ông thợ rèn! Nếu ông đã
sẵn sàng thì đức vua cũng vậy.”

Joe đã cởi áo vest, áo chẽn và cà vạt ra, đeo cái tạp dề da vào, rồi đi

sang lò rèn. Một người lính mở các cửa sổ gỗ của lò rèn ra, một người khác
nhóm lửa, một người nữa thổi ống bễ, mấy anh lính còn lại đứng quanh
ngọn lửa lò rèn chỉ không bao lâu sau đã cháy bùng bùng. Tiếp theo, Joe bắt
đầu vung búa đập mạnh rồi gõ nhẹ, đập mạnh rồi gõ nhẹ, và tất cả chúng tôi
cùng dõi theo.

Cuộc truy đuổi đáng quan tâm sắp diễn ra không chỉ thu hút sự chú ý

của mọi người mà thậm chí còn khiến bà chị tôi thoáng tính hơn. Chị chiết
một bình bia từ thùng bộng ra cho đám lính, và mời ông trung sĩ dùng một ly
brandy. Nhưng ông Pumblechook đã đột ngột chen vào, “Mang rượu vang
cho ông ấy đi, bà mẹ. Tôi dám cam đoan trong đó không có hắc ín.” Vậy là
ông trung sĩ cảm ơn ông này và nói vì muốn đồ uống của mình không có hắc
ín hơn nên ông ta sẽ dùng rượu vang nếu không có gì phiền. Khi vang được
mang tới, ông trung sĩ nâng cốc vì sức khỏe nhà vua và chúc mừng mùa
Giáng sinh, rồi uống một hơi cạn và chép miệng.

“Ngon chứ hả, trung sĩ?” ông Pumblechook hỏi.
“Tôi sẽ nói với ông một điều,” ông trung sĩ đáp, “tôi ngờ rằng thứ

vang này là do ông cung cấp.”

Ông Pumblechook bật cười khùng khục rồi nói, “À, à, tại sao?”

“Bởi vì,” ông thượng sĩ vừa vỗ vai ông này vừa nói, “ông là một

người sành sỏi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.