NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 448

Chương 42

“Chàng trai thân mến và bạn của Pip. Tôi sẽ không kể cho các cậu về

cuộc đời tôi giống như một bài hát hay một cuốn truyện. Mà để kể lại cho
các cậu ngắn gọn dễ hiểu, tôi sẽ ngay lập tức gói nó lại thành một nhúm
tiếng Anh. Vào tù rồi ra tù, vào tù rồi ra tù, vào tù rồi ra tù. Thế đấy, các cậu
biết cả rồi đấy. Đời tôi phần lớn là như thế, cho tới tận lúc tôi bị đưa xuống
tàu, sau khi Pip làm bạn tôi.

“Tôi đã trải qua hầu như mọi thứ - trừ bị treo cổ. Tôi đã bị giam giữ

cũng thường xuyên như một cái ấm trà bằng bạc. Tôi bị tống vào nơi này, rồi
bị tống vào chỗ kia, bị đưa khỏi thành phố này, rồi bị đưa khỏi thành phố
kia, bị cùm chân, bị đánh đòn, bị hành cho khốn khổ, bị giải đi thật xa. Tôi
cũng chẳng biết mình sinh ra ở đâu rõ hơn các cậu - nếu đúng là có nơi như
thế. Lần đầu tiên tôi có ý thức về bản thân mình là ở dưới Essex, ăn cắp củ
cải để sống. Ai đó đã chạy khỏi tôi - một người đàn ông - một người thợ hàn
thiếc - và ông ta mang cả lửa đi, bỏ mặc tôi lại dất lạnh.

“Tôi biết họ của mình là Magwitch, tên thánh là Abel. Làm sao tôi

biết được? Chủ yếu cũng giống như tôi biết tên của những loài chim đậu trên
bờ giậu là chim mai hoa, chim sẻ, chim hét. Tôi có thể đã nghĩ tất cả chỉ là
dối trá, chỉ có điều vì tên của các loài chim hóa ra lại đúng, nên tôi đoán tên
của mình cũng vậy.

“Từ những gì tôi còn nhớ được, chẳng có ai từng thấy cậu nhóc Abel

Magwitch, với những gì ở bề ngoài hay bên trong cậu ta, mà không phát
khiếp và hoặc xua đuổi cậu ta đi, hoặc bắt cậu ta lại. Tôi bị bắt, bị bắt, bị bắt
nhiều đến nỗi tôi thường xuyên lớn lên trong khi bị bắt.

“Mọi chuyện cứ diễn ra như thế khi tôi còn là một đứa bé khốn khổ

rách rưới đáng thương hại như tôi luôn thấy (không phải là tôi nhìn vào
trong gương, vì tôi chẳng mấy khi biết tới những ngôi nhà có thứ đồ này),

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.