NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 464

“Nghe này, ông bạn. Hẳn đã hiểu khá rõ là tiểu thư không cưỡi ngựa

đi dạo hôm nay, và tôi sẽ dùng bữa ở nhà tiểu thư rồi chứ?”

“Quả có vậy, thưa ông!”

Khi người hầu bàn áp lòng bàn tay lên kiểm tra ấm trà đang nguội đi

nhanh chóng của tôi và đưa mắt nhìn tôi cầu khẩn rồi ra ngoài, Drummle,
cẩn thận không nhúc nhích vai ở cạnh tôi, lấy một điếu xì gà từ trong túi ra,
cắn đầu, nhưng không tỏ vẻ gì muốn cựa quậy đi đâu. Uất nghẹn và tức sôi
lên vào lúc đó, tôi cảm thấy chúng tôi không thể nói thêm từ nào nữa mà
không nhắc tới tên Estella, cái tên tôi không chịu đựng nổi phải nghe anh ta
nói ra; và vì vậy tôi nhìn chằm chằm bức tường đối diện, như thể không còn
ai khác hiện hữu, và buộc mình im lặng. Khó nói chúng tôi còn duy trì tình
thế lố bịch này trong bao lâu nữa nếu không có sự xuất hiện của ba người
nông dân khá giả - được người hầu bàn đưa vào, tôi nghĩ vậy - họ bước vào
phòng uống cà phê, cởi khuy áo khoác và xoa tay vào nhau, trước mấy
người này, khi họ xông tới lò sưởi, chúng tôi buộc phải nhường bước.

Tôi nhìn thấy anh ta qua cửa sổ, túm lấy bờm con ngựa và leo lên

theo cách thức tàn nhẫn ngớ ngẩn của anh ta, rồi ngả nghiêng ngất ngưởng
trên lưng ngựa rời xa dần. Tôi đã tưởng anh ta đi khỏi thì anh ta lại quay trở
lại, gọi lửa cho điếu xì gà trên miệng mình, vốn lúc trước anh ta đã quên
châm. Một người đàn ông quần áo bụi bặm xuất hiện cầm theo thứ anh ta
cần - tôi cũng không thể nói là từ đâu: có thể từ sân nhà trọ, hoặc từ ngoài
phố, hay từ đâu đó - và khi Drummle từ trên yên cúi người xuống châm điếu
xì gà rồi phá lên cười, ngoái đầu về phía mấy khung cửa sổ phòng uống cà
phê, đôi vai buông thõng xuống và mái tóc bờm xờm của người đàn ông
đang quay lưng lại với tôi này nhắc tôi nhớ tới Orlick.

Trong tâm trạng quá nặng nề lúc đó, không thể bận tâm quá nhiều về

chuyện liệu người nọ có phải là anh ta hay không, hay để động tới bữa sáng,
tôi rửa sạch mọi tàn tích của thời tiết và chuyến đi khỏi mặt và tay mình, rồi
lên đường tới ngôi nhà cũ kỹ đáng nhớ mà sẽ tốt hơn nhiều nếu tôi không
bao giờ bước chân vào, không bao giờ biết đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.