NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 466

không hề ngẩng lên.

“Tôi đã tìm ra người đỡ đầu cho mình là ai. Đó không phải là một

khám phá may mắn, và khó lòng giúp tôi được nâng cao về danh vọng, địa
vị, tiền tài, bất cứ cái gì. Có nhiều lý do giải thích vì sao tôi không được
phép nói nhiều hơn. Đây không phải là bí mật của tôi, mà của một người
khác.”

Trong khi tôi im lặng một lát, đưa mắt nhìn Estella và cân nhắc xem

nên tiếp tục thế nào, cô Havisham nhắc lại, “Đây không phải là bí mật của
cậu, mà của một người khác. Thế thì sao?”

“Khi lần đầu tiên bà yêu cầu tôi được đưa tới đây, cô Havisham, khi

tôi còn thuộc về ngôi làng phía đằng kia, nơi tôi ước gì không bao giờ rời
khỏi, tôi cho rằng tôi đã thực sự tới đây, như bất cứ cậu bé nào khác - như
một kiểu người hầu để làm hài lòng một mong muốn hay ý thích, và sẽ được
trả tiền công, phải vậy không?”

“À, Pip,” cô Havisham đáp, bình thản gật đầu, “đúng thế.”

“Và chuyện ông Jaggers…”
“Ông Jaggers,” cô Havisham nói, cắt ngang lời tôi một cách nghiêm

khắc, “không liên quan gì tới chuyện đó, và cũng không biết gì về nó. Ông
ta là luật sư của ta, và chuyện ông ta cũng là luật sư cho người bảo trợ của
cậu chỉ là ngẫu nhiên. Ông ta cũng có quan hệ tương tự với nhiều người
khác, và mối quan hệ ấy có thể dễ dàng phát sinh. Và trong trường hợp này,
nó đã phát sinh, và chẳng do ai tạo ra cả.”

Bất cứ ai cũng có thể đã thấy trên khuôn mặt phờ phạc của bà cho tới

lúc này không hề có chút né tránh hay che giấu nào.

“Nhưng khi tôi bỗng có cái hiểu lầm mà tôi đã giữ quá lâu ấy, ít nhất

bà cũng đã để mặc tôi tiếp tục đúng không?” tôi hỏi.

“Phải,” bà đáp lại, thêm lần nữa bình thản gật đầu, “ta đã để cậu tiếp

tục.”

“Như thế có tử tế không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.