NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 465

Chương 44

Trong căn phòng nơi có kê bàn trang điểm, nơi những cây nến cháy

tàn trên tường, tôi tìm thấy cô Havisham và Estella; cô Havisham ngồi trên
một chiếc trường kỷ kê gần lò sưởi, còn Estella ngồi trên một tấm đệm dưới
chân bà. Estella đang đan, còn cô Havisham quan sát. Cả hai người cùng
ngước mắt lên khi tôi bước vào, và đều thấy sự thay đổi ở tôi. Tôi suy ra
chuyện này từ cái nhìn họ trao đổi với nhau.

“Ngọn gió nào đưa cậu tới đây vậy, Pip?” cô Havisham hỏi.

Mặc dù bà nhìn tôi bình thản, tôi có thể thấy bà đang khá bối rối.

Estella dừng đan trong khoảnh khắc để đưa mắt nhìn tôi rồi lại tiếp tục, còn
tôi thầm mường tượng ra đã đọc được trong cử chỉ các ngón tay cô, cũng rõ
ràng như thể cô nói với tôi bằng một thứ ngôn ngữ im lặng, rằng cô hiểu tôi
đã khám phá ra người bảo trợ thực sự của mình.

“Cô Havisham,” tôi nói, “hôm qua tôi vừa tới Richmond để nói

chuyện với Estella; được biết một cơn gió đã đưa cô ấy tới đây, tôi liền đi
theo.”

Cô Havisham ra hiệu đến lần thứ ba hay thứ tư mời tôi ngồi, tôi bèn

ngồi xuống chiếc ghế cạnh bàn trang điểm, cái ghế tôi vẫn hay thấy bà ngồi.
Với toàn những thứ hỏng nát dưới chân và xung quanh mình, đây có vẻ là vị
trí tự nhiên dành cho tôi hôm đó.

“Điều tôi cần nói với Estella, cô Havisham, tôi sẽ nói trước mặt bà

ngay bây giờ - sau vài khoảnh khắc nữa. Nó sẽ không làm bà ngạc nhiên, sẽ
không làm bà khó chịu. Tôi đang bất hạnh đúng như bà luôn có ý gây nên
cho tôi.”

Cô Havisham tiếp tục bình thản nhìn tôi. Tôi có thể thấy trong cử

động các ngón tay của Estella rằng cô đang chờ đợi điều tôi nói; nhưng cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.