NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 470

“Dường như,” Estella nói, rất bình tĩnh, “có những cảm xúc, suy

tưởng - em không biết phải gọi chúng thế nào - mà em không thể hiểu nổi.
Khi anh nói anh yêu em, em biết ý anh là gì, dưới dạng ngôn từ; nhưng
không gì hơn thế. Anh không gợi lên được gì trong tim em, không chạm tới
được điều gì ở đó. Em không hề quan tâm tới điều anh nói. Em đã cố cảnh
báo anh về chuyện này rồi, phải không nào?”

Tôi khổ sở cất tiếng, “Phải.”

“Phải. Nhưng anh không chịu nghe lời cảnh báo, vì anh nghĩ em

không nói thật lòng. Giờ anh còn nghĩ vậy không?”

“Anh nghĩ và hy vọng em đã không nói thật lòng. Em, thật trẻ trung,

chưa từng trải, và xinh đẹp, Estella! Chắc chắn bản tính không phải như
thế.”

“Đó là bản chất của em,” cô đáp. Rồi sau đó nói thêm, nhấn mạnh

lên từng từ, “đó là bản chất đã hình thành bên trong em. Em đã có sự phân
biệt rất lớn giữa anh và tất cả những người khác khi nói ra nhiều đến thế. Em
không thể làm gì hơn.”

“Không phải,” tôi nói, “là Bentley Drummle đang ở trong thị trấn

này và theo đuổi em đấy chứ?”

“Đúng đấy,” cô đáp, nhắc đến anh ta với sự dửng dưng đầy coi

thường.

“Và em khuyến khích anh ta, cùng cưỡi ngựa đi dạo với anh ta, và

anh ta sẽ dùng bữa với em ngay hôm nay phải không?”

Cô dường như hơi ngạc nhiên vì tôi lại biết điều đó, song một lần

nữa vẫn trả lời, “Đúng đấy.”

“Em không thể yêu anh ta, Estella!”
Cô đưa mắt nhìn về phía cô Havisham, ngẫm nghĩ một lát với món

đồ đan dở trên tay. Rồi cô nói, “Tại sao lại không cho anh biết sự thật chứ?
Em sắp cưới anh ta.”

Tôi gục mặt vào hai lòng bàn tay, nhưng đã có thể kiểm soát bản

thân tốt hơn những gì tôi dám trông đợi, nếu tính đến sự giày vò tôi phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.