NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 483

mang theo người của ông ấy. Cậu không thể biết chuyện gì sẽ xảy đến với
ông ấy. Đừng để có gì xảy ra với tài sản có thể mang theo người.”

Không tài nào nói rõ được những gì tôi nghĩ với Wemmick về việc

này, tôi đành nói sẽ cố thử.

“Đến giờ rồi,” Wemmick nói, “và tôi phải đi thôi. Nếu cậu không có

gì gấp gáp cần làm hơn là ở yên tại đây đến tối, đó là điều tôi sẽ khuyên cậu
làm. Trông cậu rất lo lắng, và sẽ tốt cho cậu nếu có một ngày hoàn toàn bình
yên cùng Người Già - ông cụ sẽ dậy ngay thôi - và một chút của - cậu còn
nhớ con lợn chứ?”

“Tất nhiên,” tôi nói.
“À; và một chút của . Cái xúc xích cậu nướng là nó, và về mọi mặt

nó quả là hạng nhất. Hãy thử qua nó, cho dù chỉ vì mối quen biết trước đây.
Tạm biệt, Bố Già!” vị chủ nhà cất tiếng chào thật vui vẻ.

“Được rồi, John; được rồi, con trai!” ông lão lớn tiếng đáp lại từ phía

trong.

Chẳng mấy chốc tôi đã ngủ thiếp đi trước lò sưởi nhà Wemmick, và

Người Già cùng tôi khoan khoái đánh bạn cùng nhau bằng cách gật gù ngủ
trước lò sưởi gần như cả ngày. Chúng tôi có thịt lưng lợn cho bữa chiều
cùng rau xanh trồng tại nhà; và tôi gật đầu với Người Già với thiện ý mỗi
khi không làm vậy vì ngủ gật. Khi trời đã tối, tôi để Người Già ngồi lại
nhóm lửa nướng bánh mì; và tôi suy đoán từ số tách uống trà cũng như
những lần ông lão liếc mắt lên hai cánh cửa nhỏ trên tường là cô Skiffins sẽ
đến chơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.