NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 497

với vai một anh chàng da đen trung thành bên một cô bé xuất thân quý tộc
và một con khỉ. Herbert cũng đã thấy ông vào vai một gã cướp Tartar theo
thiên hướng hài hước với khuôn mặt đỏ quạch như gạch và một cái mũ lố
bịch gắn đầy chuông.

Tôi dùng bữa tối tại nơi Herbert và tôi từng quen gọi là một quán ăn

rẻ tiền mang phong cách địa lý - nơi đầy rẫy các bản đồ thế giới được vẽ
bằng rìa đáy cốc vại trên từng thước vải trải bàn, những hải đồ đồ bằng nước
hầm trên từng con dao ăn - cho tới ngày nay hiếm có quán ăn rẻ tiền nào
nằm trong địa hạt của ngài Thị trưởng lại không theo phong cách địa lý - và
giết thời gian bằng cách vân vê những mẩu bánh mì vụn, nhìn chằm chằm
vào ánh đèn ga, nướng trong hơi nóng của các bữa tối. Chẳng mấy chốc, tôi
đứng dậy đi tới nhà hát.

Tại đó, tôi tìm thấy một thủy thủ trưởng chính trực từng phụng sự

đức vua - một người tuyệt vời, cho dù tôi những muốn ước gì cái quần ông
ta mặc không quá chật ở một số chỗ trong khi lại quá rộng ở một vài chỗ
khác - ông ta nện cho mũ của tất cả những người nhỏ bé hơn tụt xuống tận
mắt cho dù ông ta là người rất rộng lượng và can đảm, ông ta không muốn
nghe tới chuyện ai đó phải đóng thuế cho dù ông ta là người cực kỳ ái quốc.
Ông ta có một túi tiền trong túi, trông hệt như một cái bánh pudding bọc vải,
và nhờ vào món tài sản đó cưới được một cô gái trẻ ăn mặc như trùm mùng
màn, với lễ lạt tưng bừng; tất cả dân cư Portsmouth (chín là con số theo lần
điều tra dân số mới nhất) xuất hiện trên bãi biển để xoa tay bắt tay, rồi hát
“Rót đầy, rót đầy!” Tuy nhiên, một gã thủy thủ chuyên cọ sàn tàu có nước da
bánh mật, người chẳng chịu rót đầy hay làm bất cứ điều gì khác được yêu
cầu và có trái tim được mô tả một cách công khai (qua lời ông thủy thủ
trưởng) là đen chẳng khác gì cái tượng gắn ở mũi tàu của ông ta, đã rủ rê hai
gã thủy thủ cọ sàn khác đẩy cả nhân loại vào rắc rối; mưu đồ này được thực
hiện hiệu quả (gia đình thủy thủ cọ sàn này có ảnh hưởng chính trị đáng kể)
đến mức phải mất tới nửa buổi tối để thu xếp mọi thứ ổn thỏa, và ngay cả
khi đó mọi chuyện cũng chỉ được thu xếp nhờ một người bán tạp hóa bé nhỏ
trung hậu đội mũ trắng, đi ghệt đen và có một cái mũi đỏ au chui vào trong
một cái đồng hồ cầm theo một cái vỉ nướng, lắng nghe, rồi chui ra dùng cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.