NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 500

Cơn ớn lạnh lúc trước lại lan khắp người tôi, song tôi nhất quyết vẫn

chưa nói gì, vì những lời ông nói có vẻ rất ăn khớp với khả năng ông đang
tìm cách dụ tôi liên hệ những câu gợi ý này với Provis. Tất nhiên, tôi hoàn
toàn chắc chắn và yên tâm là Provis không hề có mặt tại nhà hát.

“Tôi dám nói là cậu đang băn khoăn về tôi, cậu Pip; thực sự thì tôi

thấy cậu đang nghĩ thế. Nhưng chuyện này quả là rất lạ! Cậu sẽ khó lòng tin
nổi điều tôi sắp kể với cậu. Nếu cậu là người kể nó với tôi, chắc tôi cũng khó
lòng tin nổi.”

“Thật vậy sao?”
“Phải, thật đấy. Cậu Pip này, chắc cậu còn nhớ hồi trước vào một dịp

Giáng sinh, khi cậu còn bé tẹo, còn tôi đến dùng bữa ở nhà Gargery, lúc ấy
có mấy người lính tìm đến để sửa một cái còng chứ?”

“Tôi còn nhớ rất rõ.”

“Và cậu chắc vẫn nhớ sau đó có một cuộc săn lùng hai gã tù khổ sai,

và chúng ta đã tham gia vào, rồi Gargery cõng cậu trên lưng, tôi đi đầu, còn
hai người bám sát theo sau tôi hết mức có thể chứ?”

“Tôi còn nhớ rất rõ.” Rõ hơn ông nghĩ - ngoại trừ ý cuối cùng.
“Và chắc cậu còn nhớ chúng ta đã bắt kịp hai gã đó dưới một con

mương, và hai gã đó đánh nhau, một trong hai gã bị gã còn lại nện tơi bời
vào mặt chứ?”

“Tôi vẫn còn nhớ rõ như chuyện đó đang xảy ra trước mặt vậy.
“Và chuyện những người lính thắp đuốc lên, quây hai gã tù vào giữa,

rồi chúng ta là những người cuối cùng tới xem mặt chúng giữa đầm lầy tối
đen, với ánh đuốc soi sáng khuôn mặt chúng - tôi nhớ rõ chuyện này - với
ánh đuốc soi sáng khuôn mặt chúng, trong khi bên ngoài là một quầng đêm
đen bao bọc lấy chúng ta chứ?”

“Có,” tôi nói. “Tôi còn nhớ tất cả.”

“Vậy thì, cậu Pip này, một trong hai gã tù đó ngồi đằng sau cậu tối

nay. Tôi thấy hắn ở ngay đằng sau cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.