NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 502

một giờ sáng khi tôi về tới Temple, tất cả các cổng đều đóng hết. Không có
ai ở gần tôi khi tôi đi vào và lên nhà.

Herbert đã về, và chúng tôi ngồi bàn bạc rất nghiêm túc bên lò sưởi.

Nhưng chẳng thể làm được gì, ngoài báo cho Wemmick biết những gì tôi
phát hiện ra tối hôm ấy, cũng như nhắc ông là chúng tôi đợi nhận định của
ông. Vì nghĩ tôi có thể sẽ làm liên lụy đến ông nếu lui tới Lâu Đài quá
thường xuyên, tôi đành gửi thư để báo. Tôi viết thư trước khi lên giường, và
ra ngoài mang đi gửi; một lần nữa, không có ai lại gần tôi. Herbert và tôi
nhất trí là chúng tôi không thể làm gì khác ngoài hết sức thận trọng. Và quả
thực chúng tôi rất thận trọng - thận trọng hơn trước, nếu có thể - và về phần
mình, tôi không bao giờ bén mảng tới gần Vũng Tiền trừ phi chèo thuyền
qua, và ngay cả lúc ấy, tôi cũng chỉ nhìn về phía Cối Xay Ven Sông như nhìn
bất cứ thứ gì khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.