NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 508

thì tôi đã nhận ra mình đang bước đi cạnh đúng người đó, còn người kia
trong hai anh em song sinh đã bốc hơi vào không khí ban đêm.

“Được rồi!” Wemmick nói. “Thoát rồi! Ông ấy là một người tuyệt

vời, không có ai khác sánh bằng; nhưng tôi cảm thấy mình đang bị siết chặt
cứng như ốc vít khi ngồi ăn cùng ông ấy - và tôi dùng bữa thoải mái hơn khi
được nới ốc vít lỏng ra.”

Tôi cảm thấy đây là một cách mô tả hay cho tình huống đó, và nói

với ông như vậy.

“Tôi sẽ chẳng đời nào nói ra điều đó với bất cứ ai ngoài cậu,” ông trả

lời. “Tôi biết những gì được nói ra giữa cậu và tôi sẽ không lan xa hơn nữa.”

Tôi hỏi ông đã bao giờ gặp con gái nuôi của cô Havisham, cũng

chính là bà Bentley Drummle, hay chưa. Ông trả lời là chưa. Để tránh quá
đường đột, sau đó tôi chuyển sang nói về Người Già và cô Skiffins. Ông có
vẻ khá ngượng ngùng khi tôi nhắc đến cô Skiffins, và dừng lại trên phố để hỉ
mũi, kèm theo một cái lắc lư đầu cùng vẻ khoa trương không hoàn toàn vắng
bóng chút kiêu hãnh ngấm ngầm.

“Wemmick,” tôi nói, “ông còn nhớ từng nói với tôi, từ trước khi tôi

đến nhà riêng ông Jaggers lần đầu, là hãy để ý đến người quản gia không?”

“Thật thế sao?” ông đáp. “À, tôi dám ngờ mình đã làm thế thật. Quỷ

bắt tôi đi,” ông đột nhiên nói thêm, “tôi biết mình đã làm thế. Tôi thấy mình
vẫn chưa hoàn toàn được nới ốc vít.”

“Ông gọi bà ấy là một con thú hoang bị thuần phục.”

“Còn cậu gọi bà ấy là gì?”
“Cũng thế thôi. Ông Jaggers đã thuần phục bà ấy thế nào,

Wemmick?”

“Đó là bí mật của ông ấy. Bà ta đã ở cùng ông ấy nhiều năm rồi.”

“Tôi ước gì ông có thể kể cho tôi biết câu chuyện về người phụ nữ

này. Tôi rất muốn biết về nó. Ông biết những gì được nói ra giữa ông và tôi
sẽ không lan đi xa hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.