NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 593

Chương 56

Ông nằm trong tù, rất ốm yếu, trong suốt quãng thời gian từ khi bị

truy tố ra tòa cho tới thời điểm diễn ra phiên Đại hình.

Ông bị gãy hai xương sườn, chúng làm tổn hại đến một bên phổi của

ông, khiến ông hô hấp rất đau đớn và khó khăn, tình trạng này nặng lên theo
từng ngày. Do hậu quả của tổn thương, ông nói khẽ đến mức hầu như không
nghe được; vì vậy ông nói rất ít. Nhưng ông luôn sẵn sàng lắng nghe tôi; và
nói với ông và đọc cho ông những gì tôi biết ông cần phải nghe trở thành
bổn phận hàng đầu trong cuộc sống của tôi.

Do quá đau yếu không ở lại trong nhà tù thông thường, sau ngày đầu

tiên ông được chuyển tới bệnh xá. Việc này cho tôi cơ hội ở bên ông mà nếu
không thì đã không thể nào có. Và nếu không vì tình trạng ốm yếu, chắc hẳn
ông đã bị còng xích, vì ông bị coi là một kẻ vượt ngục bướng bỉnh, và không
còn là những gì nữa.

Cho dù tôi gặp ông hằng ngày, nhưng lần nào cũng chỉ trong một

thời gian ngắn; vì thế, những khoảng thời gian cách xa nhau liên tục diễn ra
đều đủ dài để những thay đổi dù là nhỏ nhất trong tình trạng thể chất của
ông lưu lại cả trên khuôn mặt. Tôi không nhớ nổi từng thấy bất cứ thay đổi
nào theo hướng tốt lên; ông đang suy kiệt, và dần trở nên mỗi ngày một yếu
ớt tiều tụy, kể từ ngày cánh cửa nhà tù sập xuống sau lưng ông.

Thái độ cam chịu hay phó mặc ông thể hiện ra là của một người đã

kiệt sức. Đôi lúc, từ thái độ của ông hay một hai từ thì thầm ông nói ra, tôi
có cảm giác ông đang ngẫm nghĩ về câu hỏi liệu trong hoàn cảnh tốt hơn thì
ông có thể là một người tốt hơn hay không. Nhưng ông không bao giờ tự
biện minh cho mình bằng cách bóng gió theo hướng đó, hay cố uốn chỉnh
quá khứ khỏi hình hài vĩnh cửu của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.