NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 105

nhiều người âm nhạc nổi tiếng, tất cả cũng đã chết. - Chị hỏi lò sưởi. - Ồ?...
Ôi… Ôi!... À, à. Không, không, dừng lại, Elsie, nhiều tên quá! Cô nói tên
nhiều người nổi tiếng đến nỗi tôi không thể nhắc lại! Được, một người…
Showman? Không à? Tôi phát âm không đúng?

- Chopin? - Tôi gợi ý.

- À, phải, phải. Chopin. Nhưng cô ấy nói người này là Showman… À,

giờ thì hiểu rồi - Schumann!

Simon sững sờ. Tôi rất cảm kích. Tôi không biết trước kia Quan có biết

tí gì về nhạc cổ điển không. Những bài hát ưa thích của chị đều là các giai
điệu đồng quê phương Tây về những người phụ nữ đau khổ.

- Cô ấy nói hiện giờ rất vui vì đã gặp cha mẹ và anh trai. Cô ấy muốn nói

một gia đình khác, chứ không phải gia đình nuôi cô ấy. Cô ấy nói tên thật
nghe như Wawaski, Wakowski, tôi nghĩ là tên Nhật Bản… Ồ? Không phải
người Nhật Bản à?... Ừm. Cô ấy nói là Ba Lan. Do Thái Ba Lan. Cái gì?...
Ồ, được. Cô ấy nói gia đình cô ấy chết từ lâu, vì ô tô lao xuống rãnh.

- Auschwitz, - tôi nhắc.
- Không, không. Ô tô lao xuống rãnh. Đúng, đúng, tôi đúng, ô tô lao

xuống rãnh, lật, đồ sầm! - Quan khum tay vào tai phải. - Nhiều thời gian,
bắt đầu rất khó hiểu người âm đang nói. Quá kích động, quá nhanh. Hả?... -
Chị hơi nghiêng đầu. - Giờ cô ấy nói, ông bà cô ấy chết ở chỗ này,
Auschwitz, Ba Lan trong thời chiến. - Quan nháy tôi, rồi nhanh chóng quay
lại lò sưởi với vẻ ngạc nhiên và lo âu. - Ái chà! Xì! Xì! Elsie, cô đã chịu
đựng quá nhiều. Buồn thật. Ồ. - Quan sờ vào đầu gối. - Cô ấy nói vì tai nạn
ô tô nên cô ấy mới có cái sẹo trên chân từ hồi còn bé.

Tôi không nghĩ là đã ghi lại chi tiết cái sẹo của Elza. Nhưng chắc là có,

và tôi lấy làm mừng. Nó thêm vào một chi tiết đáng tin cậy.

Simon nói buột ra:
- Elza, còn đứa con. Đứa con chúng ta sắp có ấy. Nó có ở đấy với em

không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.