NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 109

Stanyan.

Giống lớp kem trên bánh cưới bị hỏng, các món quà cưới không thứ gì

thiết thực để thay thế những vật dụng chúng tôi rất cần thay như khăn trải
giường, khăn mặt, đồ làm bếp. Phần lớn bạn bè tặng những món quà vui
vui, loại trợ giúp hôn nhân. Dượng Bob cho chúng tôi một lọ hoa pha lê.
Cha mẹ Simon tặng chúng tôi một cái khay chạm giá trị.

Những người khác trong gia đình tôi đua nhau tìm “thứ đặc biệt” để các

cháu tương lai của chúng tôi thừa hưởng như một thứ gia truyền. Mẹ tôi
tặng pho tượng nam nữ ôm nhau bằng kim loại, độc đáo, một tác phẩm
nghệ thuật mà Bharat Singh, bạn trai của bà hồi ấy làm. Em trai Tommy
tặng chúng tôi một máy bắn đạn đồ chơi kiểu cổ mà nó thường chơi mỗi lần
đến thăm. Kevin cho chúng tôi một thùng vang đỏ, chúng tôi đồ rằng
khoảng năm chục năm tuổi. Sau vài bữa tiệc cuối tuần tùy hứng với bạn bè,
chúng tôi có một bộ sưu tập vỏ chai rất đẹp.

Quà của Quan rất đẹp, thật đáng ngạc nhiên. Một cái hộp bằng gỗ hồng

sắc của Tàu, nắp chạm. Lúc tôi mở nắp, tiếng nhạc bài The way we were
vang lên, giai điệu mạnh mẽ và giản dị. Trong ngăn đựng đồ trang điểm là
một gói trà. “Tạo tình cảm tốt đẹp dài lâu”, Quan giải thích và nhìn tôi,
ranh mãnh.

***

Trong bảy năm chung sống đầu tiên, Simon và tôi hầu như thống nhất

trong mọi việc. Bảy năm tiếp theo, hình như chúng tôi làm ngược lại.
Chúng tôi không tranh cãi như anh với Elza về các vấn đề quan trọng đại
loại như phương pháp thích hợp, chính sách tuyển dụng tích cực và cải
cách phúc lợi. Chúng tôi cãi vã vì những việc lặt vặt: Món ăn có ngon hơn
nếu để chảo nóng rồi mới cho dầu ôliu vào? Simon nói có, tôi bảo không.
Chúng tôi không có những biến cố lớn. Nhưng chúng tôi hay cãi nhau vặt,
như thể vì thói quen. Nó làm chúng tôi trở nên xấu tính, ít yêu thương nhau
hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.