NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 118

Chỉ có một căn phòng tầng trên cùng còn phải xem. Lester mời chúng tôi

trèo cái cầu thang hẹp lên nơi trước kia là tầng áp mái, giờ là “khuê phòng
tuyệt đẹp”. Lên đó, quai hàm trên bộ mặt hoài nghi của chúng tôi trễ hẳn
xuống. Chúng tôi chầm chậm nhìn giống như những người kinh hoàng vì
cải đạo bất ngờ. Trước mắt chúng tôi là một căn phòng mênh mông, trần
dốc tuột vào tường. Nó rộng tương đương với khoảng sàn cho toàn bộ chín
căn phòng bên dưới. Ngược hẳn với tầng ba tăm tối, mốc meo, tầng áp mái
sáng sủa và thoáng đãng, sơn trắng sạch sẽ. Tám cửa sổ mái nhô ra khỏi
trần dốc, hướng cái nhìn của chúng tôi lên bầu trời lác đác mây. Dưới chân
chúng tôi, những tấm ván sàn rộng lấp lánh, sáng bóng như sân băng.
Simon lại nắm lấy tay tôi và xiết chặt. Tôi xiết đáp lại.

Cái này có tiềm năng đây. Tôi cho rằng Simon và tôi có thể cùng tưởng

tượng ra nhiều cách lấp đầy khoảng trống.

Ngày chúng tôi dọn nhà, tôi bắt đầu lột đi nhiều lớp tường của phòng trẻ

trước kia, và phong ngay cho nó cái tên mỹ miều là “chốn thiêng liêng
thầm kín” của tôi. Lester đã nói những bức tường này nguyên là gỗ hồng
sắc được khảm nhiều mắt gỗ, và tôi hăng hái lột cái tài sản kiến trúc này ra.
Dùng chất pha loãng sơn bốc hơi đến chóng mặt, tôi tưởng tượng mình là
một nhà khảo cổ đang lục tìm giai tầng của những người sống trước kia, có
thể tái tạo tiểu sử của họ qua cách chọn lựa lớp phủ tường. Đầu tiên là lớp
nhựa mới, đặc trưng Chardonnay, sơn vẽ trông như tường tu viện
Florentine. Bức tường này bong từng mảng theo từng thập kỷ có trước -
những năm tám mươi màu xanh, những năm bảy mươi thoang thoáng màu
cam, những năm sáu mươi màu đen lập dị, những năm năm mươi màu tùng
lam trẻ thơ. Những lớp giấy dán tường xoàng xĩnh có hoa văn hàng đàn
bướm vàng, thần Tình yêu xách giỏ hoa anh thảo, quần thể thực - động vật
lặp đi lặp lại của nhiều thế hệ đã qua, nhìn chăm chú từ những bức tường
này trong những đêm không ngủ, làm dịu một đứa trẻ đau bụng, một đứa bé
mới chập chững háo hức, một bà cô bị bệnh lao.

Một tuần sau, những đầu ngón tay thô ráp của tôi lần tới lớp thạch cao

cuối cùng rồi đến gỗ, không phải gỗ hồng sắc như Lester nói, mà là gỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.