NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 15

có hiểu trung thành là gì không?

- Là gì?

- Như thế này. Nếu em đề nghị một người chặt bàn tay để cứu em khỏi

bay mất cùng mái nhà, anh ta sẽ chặt đứt cả hai bàn tay để chứng tỏ sẵn
lòng làm việc đó.

- Ối.
- Nhưng cha chúng ta không làm thế. Ông đã bỏ mẹ con chị khi mẹ chị

sắp có đứa con nữa. Chị không nói dối em đâu, Libby-ah, thực đấy. Khi
chuyện này xảy ra, chị mới lên bốn theo tuổi Trung Quốc. Không bao giờ
chị quên lúc nằm áp vào mẹ chị, xoa xoa cái bụng lùm lùm của bà. Giống
như quả dưa hấu vậy, bụng bà to tướng.

Chị dang rộng cánh tay ra.
- Hồi đó, tất cả nước trong bụng bà tràn ra thành những giọt nước mắt, bà

rất buồn bã. - Cánh tay Quan bỗng rơi thõng xuống cạnh sườn. - Đứa bé tội
nghiệp trong bụng bà đói quá đã ăn thủng một lỗ quả tim bà, vì thế cả hai
đều chết.

Tôi chắc Quan muốn ví von. Nhưng là một đứa trẻ, tôi nhìn thấy mọi

chuyện chị kể rõ rành rành: những bàn tay bị chặt đứt bay khỏi ngôi nhà tốc
mái, đứa trẻ mút quả tim người mẹ. Những hình ảnh trở thành ảo giác. Tôi
giống đứa bé đang xem một bộ phim kinh dị, bàn tay bịt chặt lấy mắt và sợ
hãi ngó qua các kẽ ngón tay. Tôi là tù nhân tự nguyện của Quan, và chị là
người che chở tôi.

Cuối các câu chuyện, Quan hay nói:
- Em là người duy nhất biết đấy. Đừng kể với ai. Không bao giờ nhé. Em

hứa chứ, Libby-ah?

Tôi thường lắc rồi lại gật, buộc phải trung thành vì cả đặc ân lẫn sợ hãi.

Một đêm kia, mí mắt tôi đã trĩu xuống vì buồn ngủ, chị bắt đầu kể đều

đều bằng tiếng Trung:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.