NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 211

chính trong cuộc sống của họ: đẻ sinh đôi, một chuyến đi tàu hoả đến thành
phố lớn, một tốp sinh viên được cử đến Xướng Miên để giáo dục-lại trong
thời Cách mạng Văn hoá.

- Họ tưởng họ giỏi hơn chúng tôi, - một người đàn bà bàn tay đầy mấu vì

sưng khớp kể. - Họ muốn chúng tôi trồng loại lúa ngắn ngày, một năm ba
vụ thay cho hai vụ. Họ mang cho chúng tôi những hạt giống đặc chủng. Họ
mang cho chúng tôi thuốc trừ sâu. Hồi ấy, những con ếch nhỏ bơi trong
đồng lúa ăn sâu bị chết hết. Vịt ăn ếch cũng chết theo. Rồi lúa cũng chết.

Một người đàn ông tóc rậm kêu to:
- Thế là chúng tôi bảo: “Hay hớm gì, cấy ba vụ lúa mà thất bại chẳng thà

cấy hai vụ thành công?”

Người đàn bà có bàn tay đầy mấu nói tiếp:

- Các vị trí thức này còn cố công gây giống những con la của chúng tôi!

Ha ha ha! Các vị có tin không? Suốt hai năm, tuần nào một người trong
chúng tôi lại hỏi: “Có gì may mắn không?”. Họ trả lời: “Vẫn chưa, vẫn
chưa”. Chúng tôi cố giữ bộ mặt nghiêm túc và động viên: “Cố gắng hơn
nữa đi, đồng chí”, - chúng tôi nói. - “Đừng bỏ cuộc”.

Chúng tôi còn đang cười rũ thì một cậu bé chạy vào, kêu to lên rằng có

một viên chức từ Quế Lâm đi ô tô đen tới. Lặng ngắt. Viên chức bước vào
trụ sở, còn mọi người đứng. Ông ta trịnh trọng giơ chứng minh thư của Lý
Bân Bân và hỏi có phải bà là người làng này. Vài người căng thẳng liếc
nhìn Quan. Chị từ từ bước tới nhìn tấm chứng minh thư và gật. Người viên
chức tuyên bố, rồi một làn sóng rên rỉ và gào khóc đầy ắp căn phòng.

Simon cúi gần tôi:

- Có chuyện gì thế?
- Mẹ Lớn chết rồi. Bà bị chết trong tai nạn ô tô chúng ta nhìn thấy sáng

nay.

Simon và tôi bước tới, mỗi người đặt một bàn tay lên vai Quan. Hình

như chị bé quắt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.