NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 251

- Chị nói Đỗ Lili trông già hơn Mẹ lớn.
- Nhưng bà ấy già hơn ít nhất dăm, sáu tuổi mà.

- Sao chị nói thế! Bà ấy trẻ hơn chị kia mà.
Quan ngếch đầu, chăm chú.
- Sao em nghĩ vậy?

- Đỗ Lili bảo em thế.
Lúc này Quan lập luận với bộ mặt không sinh khí của Mẹ Lớn:
- Con hiểu, con hiểu rồi. Nhưng Đỗ Lili nói đến chuyện này, chúng ta

phải cho cô ấy biết sự thực. - Quan tiến đến chỗ tôi. - Libby-ah, giờ chị kể
cho em một điều bí mật.

Bụng tôi quặn thắt.
- Gần năm chục năm trước, trong thời chiến, Đỗ Lili nhận nuôi một bé

gái bà nhặt được ven đường. Sau này, khi đứa con gái chết, bà Đỗ Lili phát
điên vì buồn phiền và bà tin mình hóa thân thành cô bé đó. Chị nhớ chuyện
này vì cô bé ấy là bạn chị, nếu cô ấy còn sống thì trẻ hơn chị hai tháng, chứ
không phải bà Đỗ Lili bảy mươi tám tuổi hiện giờ. Giờ chị kể cho em nghe
chuyện này nữa, - Quan ngừng và cãi Mẹ Lớn lần nữa. - Không, không, con
không thể kể cho cô ấy nghe chuyện đó, dài quá.

Tôi nhìn Quan trừng trừng. Tôi nhìn Mẹ Lớn trừng trừng. Tôi nghĩ đến

điều Đỗ Lili đã nói. Tôi nên tin ai, tin chuyện gì đây? Mọi khả năng quay
cuồng trong đầu tôi, tôi cảm thấy đang ở một trong những giấc mơ, nơi
những chuỗi lý luận giữa các câu đang tan biến. Có khi Đỗ Lili trẻ hơn
Quan. Có khi bà bảy tám tuổi. Có khi hồn ma của Mẹ Lớn vẫn lởn vởn ở
đây. Có khi không. Tất cả những sự việc này là thật và giả, âm và dương.
Thứ gì mới có ý nghĩa?

Hãy thực tế nào, tôi tự nhủ. Nếu ếch ăn côn trùng và vịt ăn ếch, mỗi năm

lúa có hai vụ, tại sao lại nghi ngờ thế giới họ đang sống?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.