NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 263

18. GÀ XUÂN SÁU CUỘN

- Giờ thì em nhớ chưa? - Quan hỏi.

Tôi sững sờ vì đôi má tròn trĩnh, nếp nhăn trên khuôn miệng nhỏ của chị.

Nhìn chị giống như xem phim ba chiều: ẩn dưới bề mặt sáng bóng là hình
ảnh ba chiều của cô bé bị chết đuối.

- Không, - tôi nói.
Quan - ra thế, người đàn bà này được khẳng định là chị tôi - thực ra là

một người loạn trí tin rằng mình là Quan? Quan bằng xương bằng thịt đã
chết đuối từ khi còn bé? Điều đó giải thích sự khác biệt giữa bức ảnh cô bé
gầy gò mà cha đưa cho chúng tôi xem và cô gái mập mạp chúng tôi gặp ở
sân bay. Nó cũng giải thích vì sao Quan không giống cha tôi hoặc các anh
em trai và tôi tí nào.

Có lẽ mong ước từ thời ấu thơ của tôi đã thành sự thực: Quan thật đã

chết, cả làng đẩy cho chúng tôi cô gái này, tưởng chúng tôi không biết sự
khác biệt giữa ma và người tưởng mình là ma. Ngược lại, sao Quan không
là chị tôi? Cuộc chấn thương nặng nề hồi thơ ấu làm chị tin mình đã thay
đổi thân xác với một người khác? Dẫu chúng tôi không liên quan về mặt di
truyền, chị vẫn là chị tôi chứ? Vâng, lẽ tất nhiên. Tôi chỉ muốn biết phần
nào trong câu chuyện của chị là thật.

Quan mỉm cười với tôi, xiết chặt bàn tay tôi. Chị chỉ những con chim

đang bay trên đầu. Biết đâu chị bảo chúng là những con voi. Ít ra sự điên rồ
của chị là phù hợp. Ai có thể nói cho tôi biết sự thực? Đỗ Lili ư? Bà chẳng
đáng tin hơn Quan. Mẹ Lớn đã chết. Chẳng người nào trong làng đủ già để
nhớ lại mà kể lể mọi chuyện khác ở Xướng Miên. Nếu họ nói được tiếng
phổ thông, tôi hỏi họ thế nào nhỉ?

- Xin hãy cho tôi biết, chị tôi có phải là chị thật không? Chị ấy là ma hay

chỉ là người loạn trí?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.