NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 282

- Em thấy như tiếng gió.
- Phải! Với nhiều người chỉ là tiếng gió - u! u! - thổi qua các hang.

Nhưng em sẽ rất tiếc khi nghe thấy người âm gọi: “Lại đây, lại đây”. Em
buồn hơn, họ sẽ hát to hơn: “Nhanh lên! Nhanh lên!”, Em sẽ thấy họ rất vui
vẻ. Giờ em nhận chỗ của ai đó, họ có thể rời đi. Rồi họ bay về Cõi Âm, vô
cùng thanh thản.

- Loại chỗ mày-đây-rồi, - Simon đế vào.
Tôi vờ cười, nhưng lo lắng. Vì sao Quan có nhiều câu chuyện về việc đổi

chỗ với người chết thế?

Quan quay sang tôi:

- Bây giờ em biết vì sao tên làng là Xướng Miên rồi. Xướng có nghĩa là

“ca hát”, miên nghĩa là mềm mại như lụa. Một bài ca êm dịu, không bao
giờ hết. Nhưng có một số người phát âm theo kiểu khác, lên bổng xuống
trầm, nó lại có nghĩa là Giấc ngủ dài. Giờ em hiểu chưa?

- Ý chị là bài hát ru, - Simon nói.
- Không, không, không, không, không. Giấc ngủ dài có nghĩa khác là cái

chết. Chính vì thế ai cũng bảo: “Đừng đến hang ở Xướng Miên. Cửa vào
Cõi Âm đấy”.

Đầu tôi ngứa ngáy:
- Chị tin thế à?
- Tin cái gì? Chĩ đã đến đấy rồi. Chị biết. Hàng lô người âm ở đấy, đang

đợi.

- Vì sao chị lại trở về được? - Tôi kìm mình lại trước khi chị trả lời. - Em

hiểu, chị không phải kể đâu. - Lúc này tôi không muốn Quan kể lể cả câu
chuyện về Bánh Bao hoặc Tăng. Muộn lắm rồi. Tôi cần ngủ, và tôi không
muốn cảm thấy đang nằm cạnh một người sở hữu thân xác của một cô gái
đã chết.

Simon cúi xuống cạnh tôi:
- Anh nghĩ là chúng mình nên đến cái hang này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.