NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 294

- Các bạn học của cô ấy.
- Sao họ lại bị phạt?

- Bị phạt? Họ đâu có bị phạt.
- Thế sao họ phải đội mũ lừa?
- A ha ha! Phải rồi, nom như họ đội mũ lừa của các phần tử phản cách

mạng! Ở Mỹ, người nước ngoài đội mũ ống kỷ niệm sinh nhật, Năm Mới.
Đây là tiệc mừng sinh nhật Libby-ah. Đấy là phong tục phổ biến của người
Mỹ. Các bạn học tặng quà, chẳng có thứ gì hữu ích, chỉ là những thứ xinh
đẹp. Mẹ thường làm bánh ga tô, thắp những ngọn nến trên bánh. Đứa trẻ
thầm ước một điều gì đó, và nếu nó thổi tắt mọi ngọn nến một lần, điều ước
sẽ thành hiện thực. Sau đó, bọn trẻ ăn bánh, uống nước ngọt, ăn kẹo, nhiều
thứ ngọt cuộn lưỡi chúng đến nỗi chúng không thể nuốt được nữa.

Đỗ Lili tròn miệng không tin.
- Xì! Xì! Tiệc sinh nhật cho tất cả mọi người. Sự mê hoặc đơn giản cho

một lời ước sinh nhật. Sao người Mỹ vẫn ước ao nhiều thế, trong khi họ có
quá nhiều rồi? Với tôi, tôi chẳng cần tiệc sinh nhật gì ráo. Một lời ước cho
hai chục năm là đủ…

Simon kéo tôi sang một bên.

- Chúng ta đi dạo đi.
- Đi đâu?
Anh dẫn tôi ra khỏi sân, rồi chỉ lên mái vòm giữa các quả núi, lối vào

thung lũng tiếp theo.

Tôi ngoắc ngón tay gọi anh như một cô mẫu giáo.
- Simon, anh vẫn nghĩ đến cái hang ấy ư?
Anh trở lại vẻ giả vờ tấn công:

- Anh

1

? Tất nhiên là không. Anh chỉ nghĩ đi dạo cho thoáng thôi. Chúng

ta có nhiều thứ cần nói.

- Ồ? Ví như? - Tôi bẽn lẽn nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.