NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 327

nhảy dựng lên và những con người ăn mặc rực rỡ. Quan ngân nga theo,
hiển nhiên là rất quen với giai điệu. Tôi chiếu đèn vào bên trong hộp. Trong
một góc, dưới tấm kính là bộ máy tạo âm thanh, một cái lược bằng kim loại
chải ngược vào các trục của một bộ xi lanh đang quay.

- Nghe có vẻ không giống nhạc Trung Quốc, - tôi bảo Quan.

- Không phải Trung Quốc. Sản xuất ở Đức. Em có thích nhạc này

không?

- Rất dễ chịu. - Ra đây là gốc gác câu chuyện cái hộp âm nhạc của chị.

Tôi nhẹ người khi biết ít ra những ảo giác của chị cũng có vài cơ sở. Tôi
cũng ngân nga theo điệu.

- À, em cũng biết bài này?

Tôi lắc đầu.
- Trước kia chị mừng cưới em một chiếc hộp âm nhạc. Em nhớ không?
Tiếng nhạc bỗng ngừng đột ngột; giai điệu lơ lửng trong không khí vài

giây trước khi tắt hẳn. Chỉ còn tiếng xì xì quái gở của cái bếp, nhắc đến trời
mưa và lạnh, về Simon đang gặp nguy. Quan kéo một tấm gỗ trong hộp.
Chị lấy ra chiếc chìa khoá, đút vào một cái khe và bắt đầu xoay. Tiếng nhạc
lại vang lên, và tôi dễ chịu vì sự thoải mái giả tạo này. Tôi liếc nhìn các thứ
trong hộp lúc này lộ ra. Có một ngăn đựng đồ vặt, đầy những cái khuy, một
dải băng mòn xơ, một lọ nhỏ rỗng - những đồ vật một thời quý giá nhưng
dần dần bị lãng quên, những thứ đã từng sửa chữa rồi bị gạt sang bên quá
lâu.

Lúc tiếng nhạc lại ngừng, tôi tự lên dây. Quan kiểm tra chiếc găng bằng

da dê non, các ngón vĩnh viễn nắm lại thành một búi dễ vỡ. Chị đưa nó lên
mũi và ngửi.

Tôi cầm một cuốn sách nhỏ, mép giấy chưa xén. Một chuyến thăm Ấn

Độ, Trung Quốc và Nhật Bản của Bayard Taylor

9

. Một cái đánh dấu sách xé

từ chiếc phong bì cài giữa hai trang. Trên một trang có một câu gạch dưới:
“Những cái nhìn lấm lét của họ là điển hình cho đạo đức không thẳng thắn
của họ”. Tín đồ nào sở hữu cuốn sách này? Tôi lật mẩu phong bì. Địa chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.