NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 331

Thiên Hoàng. Tôi nhớ ra nhiều phần. Có người được tôn là Thiên Hoàng

thật không? Giá tôi hiểu lịch sử Trung Quốc rõ hơn. Tôi xoa lòng bàn tay
lên tấm bìa mềm mại của cuốn nhật ký. Sao ngày nay không thể có những
cuốn sách như thế này? Cầm trong tay, cuốn sách ấm áp và thân thiết như
một người bạn. Tôi giở sang trang khác và đọc: “Cắn đứt đầu que diêm có
thuốc (khốn khổ). Nuốt lá màu vàng (vô lý). Nuốt cloride magnesium (kinh
tởm). Ăn thuốc phiện (không đau). Uống nước không đun sôi (gợi ý của
tôi). Nói thêm về đề tài tự vẫn này, cô Moo báo cho tôi biết rằng đây là việc
nghiêm cấm trong số những người theo Thái bình, trừ khi họ hiến thân
mình cho Chúa”.

Thái Bình. Cuộc khởi nghĩa này diễn ra khi nào? Hình như giữa thế kỷ

mười chín. Trí nhớ của tôi bị kéo căng và tôi cố cưỡng lại, nhưng nó cứ
bám riết. Trong quá khứ, tôi luôn luôn duy trì sự hoài nghi đủ dùng làm
thuốc giải độc cho những câu chuyện của Quan khi cần thiết. Nhưng giờ
đây tôi đang nhìn chăm chú vào nét mực màu nâu đỏ trên trang giấy ngả
vàng, một mề đay mờ xỉn, một cái găng bó lại, những chữ viết khó đọc: ĐỒ
ĂN THỨC UỐNG CỦA CHÚNG TÔI. Tôi lắng nghe tiếng nhạc, giai điệu
sinh động, lỗi thời. Tôi kiểm tra cái hộp tìm ngày tháng. Rồi tôi nhớ đến
cuốn nhật ký. Trên trang bìa giả đề: Nhà xuất bản Glad Tidings,
MDCCCLIX. Tiếng Latin, của nợ! Tôi dịch các chữ ra số: 1859. Tôi giở
cuốn sách Bayard Taylor: G.P. Putnam, 1855. Những ngày tháng này chứng
tỏ điều gì? Nó không có nghĩa là Quan quen biết một người tên là cô
Banner trong thời Thái bình Thiên quốc. Chỉ là sự trùng hợp, câu chuyện,
cái hộp, ngày tháng trên cuốn sách.

Mặc dù mọi lý lẽ và ngờ vực của tôi, tôi không thể gạt đi điều to lớn hơn

tôi hiểu về Quan: dối trá không phải là bản tính của chị. Dù chị nói gì, chị
đều tin là thật. Giống như chị nói về Simon, rằng chị không nhìn thấy anh
là hồn ma, có nghĩa là anh còn sống. Tôi tin chị. Tôi phải tin. Ngoài ra, nếu
tôi tin lời chị nói, nghĩa là giờ đây tôi tin chị có thị giác của người âm? Tôi
có tin là chị nói chuyện với Mẹ Lớn, rằng trong cái hang ấy có một ngôi
làng từ thời Đồ Đá thật? Rằng cô Banner, tướng Cape và Johnson - một nửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.