NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 336

- À… có, thật đấy. Cô ấy sợ chết, và cũng sợ mất người đàn ông cô ấy

yêu.

- Dị Ban.

Quan gật:
- Chị cũng sợ… - Chị ngừng rồi nói bằng giọng khàn khàn. - Chị là lý do

anh ta không ở đó.

- Chị nói gì? Có chuyện gì vậy?

- Chuyện là… ờ, có khi em không muốn biết đâu.
- Đấy là… là một chuyện buồn?
- Buồn và hạnh phúc. Tùy thuộc cách em nhớ lại.

- Vậy em muốn nhớ.
Mắt Quan ướt nhòe.
- Ôi, Libby-ah, chị biết rồi sẽ có ngày em nhớ chị. Chị luôn muốn cho

em biết chị thực sự là người bạn trung thành của em. - Chị quay đi, cố trấn
tĩnh và xiết chặt bàn tay tôi rồi mỉm cười. - Được, được rồi. Đây là một
chuyện bí mật. Đừng kể với ai nhé. Hứa đi, Libby-ah… Ờ, chị nhớ trời
hôm ấy tối lắm, che giấu bọn chị. Giữa hai quả núi đằng kia có một thứ mỗi
lúc một sáng rực rỡ hơn. Một ngọn lửa màu cam đang rực cháy…

Tôi lắng nghe, không còn e sợ những bí mật của Quan nữa. Chị đưa tay

cho tôi. Tôi thoải mái cầm lấy. Chúng tôi cùng bay đến Cõi Âm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.