NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 347

không?

Câu hỏi này còn lạ hơn cả câu trước!

- Tôi không biết. Tôi chưa bao giờ nói chuyện với người đã ở đấy và trở

lại. Nhưng tôi nghĩ là nếu cô nói tiếng Trung Quốc, thế là đủ rồi. Mà vâng,
tôi chắc thế.

- Còn Dị Ban, anh ấy lai nửa nọ nửa kia, liệu anh ấy đi đâu? Nếu chúng

ta chọn phe đối lập…

Chà, bây giờ thì tôi hiểu mọi câu hỏi. Tôi muốn an ủi cô. Vì thế tôi nói

dối cô câu cuối cùng:

- Đi nào, cô Banner. Đi với tôi nào. Dị Ban đã nói với tôi rồi. Nếu anh ấy

chết, anh ấy sẽ gặp lại cô ở Cõi Âm.

Cô tin tôi, vì tôi là người bạn trung thành của cô.
- Hãy nắm lấy tay tôi, cô Moo, - cô nói. - Đừng buông cho đến khi chúng

ta tới nơi.

Chúng tôi cùng đợi, vừa hạnh phúc vừa buồn bã, sợ đến chết cho đến khi

chúng tôi phải chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.