NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 355

Nhưng không, anh ấy lên thiên đường rồi, em đừng đến đấy… Em thấy
chưa, vì chị mà em mất người khác. Chính vì thế chị rất mừng khi em gặp
Simon lần đầu tiên. Rồi chị biết rằng, than ôi!...

Tôi lùi lại. Đầu tôi ong ong.

- Quan, đêm hôm đó chị đã gặp Simon, chị có nhớ câu chuyện với Elza

bạn anh ấy không?

Chị đưa tay áo quệt nước mắt:
- Elza?... À có, có! Elsie. Chị nhớ. Một cô gái dễ thương. Người Do Thái

Ba Lan. Chết đuối sau bữa trưa.

- Chị đã nói rằng Simon nên quên cô ta, chị bịa ra phải không? Cô ta còn

nói gì nữa?

Quan cau mày:
- Quên cô ta đi? Cô ấy nói thế ư?

- Chị bảo là cô ấy nói thế.
- À! Giờ chị nhớ ra rồi. Không phải là quên. Mà là tha thứ. Cô ấy muốn

cậu ta tha thứ cho cô ấy. Cô ấy đã làm một việc gì đó làm cậu ấy cảm thấy
có lỗi. Cậu ấy tưởng cô ta chết là lỗi của cậu ấy. Cô ấy bảo không, là lỗi của
cô ấy, không sao đâu, đừng lo. Một cái gì đại loại thế.

- Nhưng cô ấy không bảo anh ấy đợi cô ấy chứ? Rằng cô ấy sắp trở về?

- Sao em lại nghĩ thế?
- Vì em đã nhìn thấy cô ấy! Em thấy cô ấy bằng những linh cảm bí ẩn mà

chị hay nói đến. Cô ấy van nài Simon gặp cô ấy, hiểu những điều cô ấy
đang cảm nhận. Em thấy…

- Xì! Xì! - Quan đặt tay lên vai tôi. - Libby-ah, Libby-ah! Đây không

phải là linh cảm bí ẩn. Đây là cảm giác ngờ vực của riêng em. Cảm giác lo
âu. Thật ngu dại! Em nhìn thấy con ma của chính lòng em năn nỉ Simon:
Em xin anh hãy nghe thấy em, hãy nhìn thấy em, hãy yêu em… Elsie
không nói như thế. Hai kiếp trước, em là con gái của cô ta. Vì sao cô ta lại
muốn đời em khổ sở? Không đâu! Cô ấy giúp đỡ em…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.