NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 362

Vì sao chị trở lại? Chị có bị ốm không? Các vị có cãi nhau không? Không
phải là cãi nhau với chị ta mà với chồng cô? Chồng cô cũng cáu giận chị
ta? Vì thế mà chị ta bỏ đi? Các người có ảnh chị ta không? Cô chụp bức
ảnh này? Cô dùng loại máy gì? Cô là nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp? Thật
thế sao? Chụp một bức ảnh như thế này cô kiếm được bao nhiêu tiền? Thế
kia ư? Sao nhiều thế? Cô có thể chụp cho tôi được không?

Đêm đến, Simon và tôi ôm chặt lấy nhau trên chiếc giường cưới. Chúng

tôi làm tình nhưng không phải vì thèm muốn. Khi gần gũi nhau như thế
này, chúng tôi có thể hy vọng, có thể tin rằng tình yêu sẽ không cho phép
chúng tôi chia lìa lần nữa. Mỗi ngày qua đi, tôi không hề mất hy vọng. Tôi
đấu tranh để hy vọng nhiều hơn. Tôi nhớ lại những câu chuyện của Quan.
Tôi nhớ những lần chị băng bó vết thương cho tôi, dạy tôi đi xe đạp, đặt
bàn tay lên vầng trán sốt nóng hầm hập của cô bé lên sáu là tôi và thì thầm:
“Ngủ đi Libby-ah, ngủ đi em”. Rồi tôi ngủ.

Trong khi đó, Xướng Miên trở thành một rạp xiếc. Một gã thầu khoán gạ

bán cho Simon và tôi cái gọi là những đồng xu cổ giá mười tệ làm vé qua
mái vòm đầu tiên cho những người tìm kiếm tò mò. Anh trai gã bán hai
mươi tệ để đi qua cái thứ hai. Nhiều du khách giẫm nát khe núi, và cư dân
Xướng Miên chào bán những hòn đá lấy từ các ngôi mộ làm đồ lưu niệm.
Một trận tranh cãi nổ ra giữa những người đứng đầu làng và các quan chức
xem ai là chủ nhân của các hang động và có thể lấy những gì trong hang.
Lúc đó, hai tuần đã trôi qua, Simon và tôi không thể chịu đựng được hơn
nữa. Chúng tôi quyết định bay về nhà theo đúng lịch trình.

Trước khi chúng tôi ra đi, cuối cùng Mẹ Lớn cũng có đám tang của bà.

Trong buổi sáng mưa phùn hôm ấy, chỉ có mười một người tham dự, hai
người được thuê chuyển quan tài đến huyệt, vài người già cả trong làng,
George, Virgie, Đỗ Lili, Simon và tôi. Tôi tự hỏi liệu Mẹ Lớn có mếch lòng
vì sự chơi trội của Quan không. Những tay đòn thuê chất quan tài lên chiếc
xe do một con la kéo. Đỗ Lili trói một con gà trống kêu quang quác như đòi
hỏi lên nắp quan tài. Lúc chúng tôi đến cái cầu bắc qua hồ chứa nước đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.