NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 45

- Libby-ah, - Quan nói, - lee-tard nghĩa là gì?
- Reee-tard, - tôi sửa lại, kéo dài âm e. Tôi vẫn còn tức Quan và bọn ranh

con hàng xóm. Tôi liếm một cái nữa, nghĩ đến những việc ngớ ngẩn Quan
đã làm. - Retard nghĩa là đần độn, - tôi nói. - Là người ngớ ngẩn không
hiểu gì hết, - chị gật đầu. - Giống như nói những lời không đúng lúc, đúng
chỗ, - tôi nói thêm. Chị lại gật đầu, - Như lúc chúng nó cười chị, còn chị
chẳng hiểu gì cả.

Quan nín lặng một lúc lâu, trong ngực tôi thấy bứt rứt và khó chịu. Cuối

cùng, chị nói bằng tiếng Trung:

- Libby-ah, em nghĩ chị có retard không? Nói thật đi.
Tôi liếm những giọt kem chảy xuống, tránh cái nhìn chằm chặp của chị.

Tôi thấy con Captain cũng đang chăm chú quan sát tôi. Sự bứt rứt càng
tăng, cho đến lúc tôi thở dài thật to và lầm bầm:

- Không hẳn.
Quan cười và vỗ cánh tay tôi, làm tôi suýt phát rồ.
- Captain, - tôi quát, - Đồ hư! Đừng ăn xin! - Con chó co rúm lại.

- Ồ, nó không ăn xin đâu, - Quan nói, giọng vui vẻ. - Nó chỉ mong thôi, -

chị vỗ vào mông nó, rồi giơ cái ốc quế lên trên đầu con vật. - Nói tiếng
Anh! - Captain ngửi ngửi vài lần rồi buột ra một tiếng gừ khe khẽ. Chị cho
nó liếm cái nữa. - Jang Zhongwen! Nói tiếng Trung! - Hai tiếng ăng ẳng
cao vút đáp lại. Chị cho nó liếm cái nữa, rồi cái nữa, dịu dàng nói chuyện
với nó bằng tiếng Trung. Nhìn cảnh đó tôi bực mình, sao bất cứ việc vớ vẩn
nào cũng có thể làm chị và con cún vui ngay lập tức.

Khuya đêm ấy, Quan hỏi tôi lần nữa về những lời bọn trẻ nói. Chị quấy

quả tôi nhiều đến nỗi tôi nghĩ chị đần thực sự.

- Libby-ah, em ngủ rồi à? Chị xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi, em ngủ lại đi,

không có gì quan trọng đâu… Chị chỉ muốn hỏi lại em về chữ retard. Chà,
nhưng bây giờ em ngủ rồi, hay để đến mai vậy, sau khi em đi học về…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.