NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 46

Ngộ thật, trước kia chị nghĩ cô Banner cũng retard kiểu này. Cô ấy chẳng

hiểu gì… Libby-ah, em có biết chị đã dạy cô Banner nói chuyện không?
Libby-ah? Xin lỗi, xin lỗi, em ngủ lại đi.

Tuy nhiên, đó là sự thực. Tôi đã là cô giáo của cô Banner. Khi gặp cô lần

đầu, cô nói năng như một đứa trẻ! Thỉnh thoảng tôi cười, tránh đi. Nhưng
cô không để tâm. Hai chúng tôi đã có thời thoải mái nói sai suốt ngày.
Giống như các diễn viên tại cuộc lễ ở đền, chúng tôi dùng bàn tay, lông
mày, uốn nhanh bàn chân để diễn tả với nhau những điều muốn nói. Chính
bằng cách đó, cô kể với tôi về cuộc sống của cô trước khi đến Trung Hoa.
Tôi hình dung câu chuyện của cô như thế này:

Cô sinh ra trong một gia đình sống tại một ngôi làng cách Kế Sơn xa, xa

lắm về phía Tây, qua biển cả cuồn cuộn. Trong quá khứ, làng đó là nơi
người da đen ở, xa hơn miền đất binh lính người Anh và các thuỷ thủ Bồ
Đào Nha. Quê hương cô rộng hơn các vùng đất kia hợp lại. Cha cô có nhiều
tàu bè vượt biển đến các miền đất khác. Ông kiếm tiền ở các nơi ấy nhanh
như những bông hoa, và mùi tiền này làm nhiều người say sưa.

Khi cô Banner lên năm, hai em trai cô đuổi theo một con gà, rơi xuống

một hố sâu. Chúng rơi sang tận bên kia thế giới. Tất nhiên mẹ cô muốn tìm
thấy chúng. Trước khi mặt trời mọc và sau khi mặt trời lặn, bà hết hơi gọi
các con trai đã mất. Sau nhiều năm, bà mẹ tìm ra cái hố ấy trong đất, bà bò
vào rồi cũng rơi sang tận bên kia thế giới.

Cha Banner bảo cô, chúng ta phải tìm gia đình đã mất của chúng ta. Thế

nên họ đã vượt biển cuồn cuộn. Trước hết họ dừng ở một hòn đảo huyên
náo. Cha cô gửi cô vào một lâu đài lớn, do những người bé nhỏ trông giống
Chúa Jesus điều hành. Trong khi cha cô hoạt động ở nhiều lĩnh vực kiếm
được nhiều tiền hơn, những Jesus bé nhỏ ấy sỉ nhục cô và cắt phăng mớ tóc
dài của cô. Hai năm sau cha cô trở về, ông và cô Banner bơi đến một hòn
đảo khác, do những con chó điên cai quản. Ông lại để cô Banner ở một lâu
đài lớn và lại ra đi kiếm tiền. Lúc ông đi vắng, đàn chó đuổi theo cô Banner
và cắn rách áo cô. Cô chạy quanh đảo tìm cha. Thay vào đó cô gặp một ông
bác. Cô và ông bác này đến một nơi ở Trung Hoa, có nhiều người nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.