NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 84

PHẦN II

6. NHỮNG CON ĐOM ĐÓM

Đêm Simon hôn tôi lần đầu tiên là khi tôi biết sự thực về Elza. Học kỳ

mùa xuân đã hết, chúng tôi đi dạo trên những quả đồi phía sau khu trường
Berkeley, hút một điếu cần sa. Đêm tháng Sáu ấm áp, chúng tôi đi vào khu
vực có những đốm nắng bé xíu lấp lánh trên những cây sồi như dịp Giáng
sinh.

- Em bị ảo giác phải không? - Tôi hỏi.
- Đom đóm đấy, - Simon trả lời. - Chúng không đáng ngạc nhiên sao?
- Anh chắc không? Em không ngờ ở California có đom đóm. Trước kia

em chưa bao giờ nhìn thấy.

- Có lẽ sinh viên nào đấy nuôi chúng làm thí nghiệm đã để xổng.
Chúng tôi ngồi trên một thân cây đổ, nham nhở. Hai con đom đóm nhấp

nháy bay theo đường chữ chi đến với nhau, sự hấp dẫn của chúng nom rắc
rối và tiền định. Chúng lóe sáng rồi tắt giống những chiếc máy bay tìm
đường băng, gần hơn và gần hơn nữa, cho đến khi chập làm một, chúng mờ
đi rồi tắt hẳn và nhẹ nhàng bay vụt đi, mơ hồ.

- Anh lãng mạn quá, - tôi nói.

Simon mỉm cười và nhìn thẳng vào tôi. Anh ngượng ngập vòng cánh tay

quanh eo tôi. Mười giây trôi qua, rồi hai mươi giây, chúng tôi không nhúc
nhích. Mặt tôi nóng bừng, tim tôi đập nhanh, tôi nhận ra chúng tôi đã vượt
quá giới hạn tình bạn, đang nhảy qua rào và chạy vào miền hoang vu. Môi
chúng tôi giống những con đom đóm kia, bay phấp phới và len lỏi đến với
nhau. Tôi nhắm mắt lúc môi anh gặp môi tôi, cả hai chúng tôi run rẩy và
ngập ngừng. Lúc tôi ép sát vào anh hơn để anh ôm tôi say đắm hơn, anh
buông tôi, gần như đẩy tôi ra. Anh nói bằng giọng hối tiếc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.