NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 89

anh bằng suy nghĩ của mình. Anh đào một đường qua nơi nghĩ là có cô ấy.
Anh bắt đầu dùng bàn trượt của mình vừa đào vừa bảo anh sẽ tìm ra ngay
thôi. Lúc đó anh nghe thấy tiếng máy bay lên thẳng. Ơn Chúa! Anh vẫy rối
rít như điên, rồi hai nhân viên tuần tra đeo bàn trượt tuyết nhảy ra cùng chó
cứu hộ và những cái que dò tuyết. Anh cứ lẩm bẩm như điên nào cô ấy là
vận dụng viên aerobic, nhịp tim cô ấy ra sao, mỗi tuần cô ấy chạy bao
nhiêu dặm, họ nên đào ở đâu. Các nhân viên tuần tra và chó bắt đầu trượt
xuống theo lối chữ chi. Anh vẫn đào ở khu vực tin chắc là có cô ấy. Ngay
sau đó, anh nghe tiếng chó sủa, họ gọi to ở bên dưới là đã tìm ra cô ấy. Anh
ngạc nhiên vì cô ấy không ở nơi mình nghĩ. Lúc xuống đến chỗ những
người tuần tra, anh thấy họ đã bới lộ nửa phần trên của cô ấy. Anh lao đến,
đầm đìa mồ hôi và thở không ra hơi, vừa cảm ơn họ vừa nói họ thật vĩ đại
vì nhìn thấy cô ấy vẫn ổn. Cô ấy ở đó, ngay chỗ đó, toàn thân vùi dưới bề
mặt tuyết độ nửa mét. Anh vô cùng vui sướng thấy cô ấy còn sống.

- Tạ ơn Chúa, - tôi thì thào, - Simon, lúc anh nói những câu ấy, anh có

hiểu gì không? Em nghĩ chắc là…

- Mắt Elza vẫn mở. Nhưng cô ấy bị kẹt, cong về một bên, hai bàn tay

khum lại trước miệng, đúng như anh đã dạy cô ấy làm để đẩy một túi
không khí nhằm thở được lâu hơn. Anh cười và nói: “Chúa ơi, Elza, anh
không thể tin là em đủ bình tĩnh để nhớ ra cái túi không khí”. Những người
cứu hộ đẩy anh lùi lại và nói: “Chúng tôi rất tiếc, anh bạn, nhưng cô ấy chết
rồi”. Anh nói: “Các anh nói cái quái quỷ gì thế? Cô ấy vẫn còn kia, tôi nhìn
thấy rồi, tôi sẽ lôi cô ấy ra”. Một người đặt tay lên vai anh rồi nói: “Này
anh bạn, chúng tôi đào suốt một giờ và máy dò đã báo từ một giờ trước đó.
Cô ấy chỉ có thể sống nhiều nhất là hai mươi, hai nhăm phút thôi”.

Anh quát trả: “Nhưng mới khoảng mươi phút!”. Anh rồ dại thế đấy, em

có biết anh nghĩ gì không? Rằng Elza đã bảo họ nói thế vì cô ấy vẫn giận
anh. Anh lao qua họ. Anh định bảo cô ấy rằng, anh hiểu, hiểu thấm thía tận
ruột gan rằng sinh mạng thật đặc biệt và khó mà từ bỏ, của em hay của ai
cũng vậy.

Tôi đặt tay lên vai Simon. Anh hút không khí như người bị hen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.