NHỮNG LINH HỒN CHẾT - Trang 145

còn là chưa chắc chắn gì: đám nông phu mới thực sự là của y có một nửa
và như vậy thì phải nhanh chân, không nên chậm trễ là hơn. Y vừa đi ra
vừa nghĩ đến những điều ấy, nhưng không quên khoác lên vai một tấm da
gấu bọc dạ màu vỏ quế. Vừa ló mũi ra ngoài thì ở góc đường đầu tiên y
chạm phải một ông, cũng đội chiếc mũ lưỡi trai bịt tai và khoác một tấm da
gấu bọc dạ màu vỏ quế. Người ấy kêu lên một tiếng rồi đâm bổ vào đôi
cánh tay của Tsitsikôp: đó là Manilôp. Họ quấn lấy nhau lâu đến năm phút;
họ ôm chầm lấy nhau mạnh đến nỗi cả hai đều đau lợi ê ẩm suốt cả ngày.
Nỗi vui mừng làm cho Manilôp nhắm tịt cả hai mắt lại; mặt chàng chỉ còn
là môi với mũi mà thôi. Chàng nắm đến gãy tay Tsitsikôp trong mười lăm
phút đồng hồ. Với những lời lẽ ngọt ngào nhất, chàng kể lại là chính chàng
đang bay tới gặp Paven Ivannôvits để ôm lấy cổ y và kết thúc câu chuyện
với một lời chúc tụng xứng đáng ở miệng một công tử mời một tiểu thư
thanh xuân khiêu vũ. Tsitsikôp mở mồm ra, nhưng không biết cám ơn với
cái giọng như thế nào thì Manilôp đã rút từ dưới áo cầu ra một cuộn giấy
thắt một dải lụa hồng.
- Thưa bác, cái gì đấy ạ?
- Danh sách nông phu.
- À! À!
Tsitsikôp mở cuộn giấy và sau khi liếc mắt nhìn, ngỏ lời ca tụng nét chữ
tuyệt đẹp.
- Đẹp quá, y nói. Không cần phải chép lại nữa. Lại có cả khung đóng chung
quanh; ai vẽ thế bác?
- Xin bác đừng hỏi, Manilôp nói.
- Bác vẽ đấy à?
- Không, nhà tôi đấy ạ.
- Ồ! Lạy Chúa! Tôi thật lấy làm hổ thẹn là đã làm phiền hai bác đến thế.
- Vì Paven Ivannôvits thì cố gắng bao nhiêu cũng không có gì là phiền cả.

Tsitsikôp nghiêng mình cảm tạ. Biết Vecjilux đến tòa án để đăng ký các văn
khế, Manilôp xin được cùng đi. Đôi bạn tay khoác tay, ra đi. Cứ mỗi một
bước, cứ mỗi một chỗ nhấp nhô của mặt đất, Manilôp lại đỡ Tsitsikôp, gần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.