NHỮNG LINH HỒN CHẾT - Trang 16

Hình như khách cố tránh không muốn nói đến mình nhiều, mà có nói chăng
cũng dùng toàn những lời khách sáo và nói với một giọng rất sách vở: -
“Thân phận giun dế tầm thường như kẻ tiểu nhân này, đâu đáng được quý
vị hạ cố đến. Bình sinh nó đã phải chịu biết bao là thử thách; ra làm việc
quan thì tính cương trực làm cho lắm kẻ hiềm thù; có kẻ đã ám hại cả đến
tính mạng nữa. Giờ đây thì nó đi tìm một chỗ ẩn dật yên tĩnh; và nhân đi
qua, tự thấy có bổn phận đến hầu thăm các nhà chức trách thượng cấp”.
Tất cả những điều mà người ta được biết về con người mới đến ấy chỉ có
thế; nhưng y thì không bỏ lỡ dịp được đến dự buổi dạ hội ở dinh tỉnh
trưởng. Y sửa soạn hơn hai tiếng đồng hồ và chú trọng đến trang phục một
cách khác thường. Sau một giấc ngủ trưa, y dậy, bảo lấy nước, rửa ráy, kỳ
cọ đôi má rất lâu, đệm cái lưỡi cho má căng phồng lên để sát xà phòng vào
cho kỹ. Xong y giật lấy cái khăn vắt ở vai người hầu, mồm phì vào chính
giữa mặt anh ta hai lần, lau cẩn thận bộ mặt phúng phính từ hai tai trở đi;
rồi ngắm mình trong gương, sửa lại vạt trước áo sơ mi cho chỉnh, nhổ hai
cái lông thò ra khỏi mũi và mặc vào một chiếc áo dài chẽn màu tía lốm
đốm.
Xe đưa y đi lăn bánh trên những con đường rộng thênh thang, vô tận, từng
quãng xa mới có tí ánh sáng yếu ớt, từ mấy khung cửa hắt ra. Trái lại, dinh
tỉnh trưởng thì sáng trưng; xe cộ đều lên đèn, hai viên sen đầm gác trước
cửa, tiếng bọn xà ích gọi xa xa; tóm lại chẳng còn thiếu gì cho một buổi vũ
hội nữa. Bước vào phòng lớn, Tsitsikôp phải nheo mắt lại một lúc vì ánh
đèn, ánh nến và những bộ trang phục rực rỡ làm cho y chói mắt. Khắp gian
phòng tràn ngập ánh sáng; những bộ áo đen thấp thoáng qua lại nơi này, nơi
kia như những con ruồi trên một bánh đường trắng tinh, trong một ngày
tháng bảy nóng nực, khi bà quản thiện già đứng cạnh chiếc cửa sổ mở rộng,
chặt thành từng miếng lóng lánh. Bầy trẻ xúm xít chung quanh, tò mò theo
dõi mỗi cử động của cánh tay khẳng kheo giơ con dao lên; trong khi một
đàn ruồi bay luôn trong không khí nhẹ nhàng, mạnh dạn như những chủ
nhân, sà xuống những miếng đường ngon lành, lợi dụng cái ánh nắng chói
chang làm cho đôi mắt bà lão vốn đã kém, lại càng chẳng thấy gì nữa. No
nê vì bao nhiêu thức ăn ngon lành mà mùa hè phong phú đã đem cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.