NHỮNG LINH HỒN CHẾT - Trang 184

Nicolas Vassilievitch Gogol

Những linh hồn chết

Dịch giả: Hoàng Thiếu Sơn

Chương 9

Một buổi sáng, rất sớm trước cái giờ quy định cho việc thăm viếng ở N…
từ một cái nhà gỗ màu da cam, có gác thấp và cột chống màu xanh, một
phu nhân bước ra, mình mặc áo klôk {

Tác giả phiên âm từ cloak, của tiếng

Anh

} kẻ ô; theo hầu có một người hành bộc mặc áo dài có nhiều cổ {

Những

cổ ấy như những vải khoác thêm ngoài vai áo dài: áo như thế thường gọi
bằng tiếng Anh là carrick

} và đội cái mũ tròn, bóng, thêu kim tuyến. Vội

vàng như lên cơn sốt, phu nhân nhảy vào chiếc kôliaxka {

Xe ngựa lịch sự

thường dùng đi trong thành phố

} đang đợi trước thềm. Người hành bộc tức

khắc đóng cửa xe, gấp cái bục xe; rồi bám vào các đai da, leo lên sau xe và
bảo xà ích: “Đi!”.

Phu nhân nóng nảy muốn tiết lộ một cái tin sốt dẻo vừa được biết. Chốc
chốc phu nhân lại nhìn qua cửa xe, điên lên vì mới đi được có nửa đường.
Đối với phu nhân, các nhà bên đường sao mà dài hơn ngày thường: cái tòa
nhà đá trắng có cửa sổ hẹp là viện tế bần kia, mãi không chịu hết, làm phu
nhân mỏi cả mắt, sốt cả ruột kêu lên: “- Cái nhà chết tiệt, nó không chịu hết
nữa!” - Hai lần, xà ích được phu nhân ra lệnh: “- Nhanh lên, nhanh lên,
Anđriuska! Hôm nay mà bò ra thế à!” Nhưng, sau cùng thì cũng đến đích.

Chiếc kôliaxka dừng lại trước một cái nhà một tầng, màu xám sẫm, cửa sổ
có đường gờ trắng ở phía trên; quanh nhà là một hàng rào cao; giữa nhà và
rào chỉ còn chỗ cho một mảnh vườn nhỏ xíu với mấy cái cây cằn cỗi, phủ
bụi của phố phường, một lớp không bao giờ hết. Qua các cửa sổ, thấy
những bình hoa, một con vẹt mỏ ngậm vào cái vòng tròn trong chiếc lồng
mà đánh đu, và hai con chó nhỏ đang phơi mình ra sưởi nắng mà ngủ. Đó là
nhà một người bạn rất quý của bà khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.