NHỮNG LINH HỒN CHẾT - Trang 188

- Đúng thế, quá lắm thật!... Phu nhân yêu kiều đáp lại.
- Dù chị nói gì thì nói, cái mốt ấy, em không bao giờ theo đâu.
- Em cũng vậy!... Thật không thể nào biết được là thời thượng có thể đi đến
đâu!... Nói đùa thôi mà. Em có xin chị em đem cho một cái mẫu; con
Mêlania nhà em đã bắt đầu khâu…
- Thế à? chị có mẫu à? Rõ ràng là bị xúc động, phu nhân yêu kiều về mọi
phương diện thốt lên như thế.
- Có chứ… bà chị em đem đến cho một cái.
- Chị thân mến ạ… cho em mượn; em van chị đấy!
- Nhưng em lại đã hứa cho Praxkôvia Fiôđôrôpna… Nếu chị muốn thì để
sau khi bà ấy dùng xong.
- Ai lại đi mặc áo thừa của Praxkôvia Fiôđôrôpna! Thật là lạ lùng, chị lại đi
thích bọn người ngoại quốc hơn em chăng?
- Bà ấy là dì em.
- Dì à!... Phía đằng chồng à!... Không, Xôfia Ivanôpna ạ, mặc chị nói gì thì
nói, em chẳng nghe nữa đâu… Thế là vô cớ chị làm nhục em đấy… Rõ
ràng là tình bạn của em làm chị khó chịu; rõ ràng như thế; và chị muốn
tuyệt giao.

Tội nghiệp, Xôfia Ivanôpna chẳng biết làm thế nào nữa; bà ta nguyền rủa
tính khoe khoang, tính đa ngôn của mình và sẵn sàng lấy kim đâm cho nát
be, nát bét cái lưỡi tọc mạch ra.
Bỗng phu nhân yêu kiều về mọi phương diện hỏi:
- Thế còn con người đẹp trai của chúng ta ra sao rồi?
- A! Lạy Chúa! Chẳng biết tôi nghĩ cái gì thế này? Tôi đến đây là chỉ vì
việc ấy thôi mà! Anna Grigôriepna ạ, chị có biết em đem đến cho chị cái tin
như thế nào không?
Bà khách suýt đứt hơi, vì lời nói dồn dập, sẵn sàng đuổi theo nhau như một
đàn chim ưng đang bay; chỉ có một người vô nhân đạo như bà bạn thân này
mới dám ngắt lời bà.
- Cứ ca tụng nó đi, cứ tha hồ mà tâng bốc nó lên tận mây xanh đi; bà ta nói
với vẻ linh hoạt quen thuộc; ngay cả điều ấy cũng không cấm tôi đánh giá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.