NHỮNG LINH HỒN CHẾT - Trang 235

Bực mình vì bắt buộc phải thôi, ngày mai không được gặp ở tiệm rượu, một
thằng bạn mặc tulup khổ, buộc cái thắt lưng sặc sỡ? Hay là, đã có ước hẹn
trong một việc tâm sự, Xêlifan mãi tiếc những câu chuyện phong tình, thủ
thỉ buổi tối, trên các bậc cửa, nắm chặt đôi bàn tay trắng trẻo trong hai bàn
tay mình; vào cái giờ phút mà bóng tối phủ khắp phố phường, và một
chàng trai mặc áo sơ mi rộng, màu đỏ, phừng phưng gảy chiếc đàn
balalaika, mua vui cho bọn đầy tớ, thợ thủ công và những hạng người hèn
mọn khác, đang giả cái mệt của một ngày lao lực với những câu chuyện
hàn huyên vui vẻ? Hay là chỉ buồn vì phải bỏ lại một chỗ ngồi ấm cúng đã
thu xếp được cạnh lò sưởi; phải thôi không ăn món xúp bắp cải béo ngậy và
món Pirôjki ngon lành, để lại giong ruổi dặm trường, trên mưa, dưới bùn,
dầm sương, dãi nắng? Họa có Chúa biết được. Một người thường dân Nga
đưa tay lên gãi gáy, cử chỉ ấy có nhiều ý nghĩa lắm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.