NHỮNG LINH HỒN CHẾT - Trang 303

nên đây, thì Anđrêi Ivannôvits bỗng phạm sai lầm. Trong số các bạn bè của
Anđrêi Ivannôvits - số đó cũng khá đông - có hai kẻ thuộc các hạng mà
người ta thường gọi là những đầu óc cay cú. Những con người bất an một
cách kỳ quặc ấy không sao thản nhiên trước những cảnh bất công đã đành,
mà ngay trước những gì họ thấy có vẻ bất công cũng vậy; tính vốn trung
hậu, nhưng hành động thì lại lộn xộn, họ đòi hỏi người ta phải khoan dung
với mình, trong khi họ xét đoán người khác thì chẳng khoan dung chút nào.
Những lời lẽ kịch liệt và lòng công phẫn cao quý của họ đối với xã hội đã
có ảnh hưởng rất mạnh đối với Tentietnikôp. Họ làm cho chàng đâm ra dễ
xúc động, dễ cáu bẳn, họ làm cho chàng để ý đến tất cả những chi tiết mà
trước kia chàng không hề chú ý đến chút nào. Fiôđô Fiôđôrôvits Lênitxưn,
thủ trưởng của một bộ phận văn phòng đặt trụ sở trong những gian phòng
lộng lẫy kia, bỗng dưng mất hẳn thiện cảm của chàng. Chàng bắt đầu tìm
thấy ở Lênitxưn cả một mớ tính xấu. Chàng thấy rằng Lênitxưn khi tiếp
chuyện cấp trên thì toàn những lời đường mật, mà khi tiếp xúc với cấp dưới
thì lại chua như dấm; rằng giống như những kẻ ti tiện, hắn bắt lỗi những ai
không đến thăm hắn vào những ngày lễ và để bụng thù những người không
thấy ghi tên trong cuốn sổ của người gác cổng. Cuối cùng, con người ấy
gây nên trong lòng chàng một cảm giác ghê tởm, bệnh hoạn. Dường như có
một hung thần thôi thúc chàng gây ra một việc gì khó chịu cho Fiôđô
Fiôđôrôvits. Chàng chờ cơ hội với một cảm giác gần như khoái lạc và cuối
cùng cơ hội đã đến. Một hôm, chàng nói với Fiôđô Fiôđôrôvits bằng một
giọng gay gắt đến nỗi người ta buộc chàng một là phải xin lỗi, hai là phải từ
chức. Chàng liền từ chức. Ông chú chạy lại, hoảng hốt van lơn.
- Trời ơi, Anđrêi Ivannôvits, anh làm gì thế? Từ bỏ một sự nghiệp đã bắt
đầu một cách ổn thỏa như thế, chỉ vì ác cảm với người trên? Lạy Chúa!
Anh nghĩ thế nào mà lại làm như vậy? Nếu cứ cố chấp như thế thì còn ai có
thể giữ chức được nữa! Anh nghĩ lại đi; hãy gác sang một bên cái tính sĩ
diện, tự ái; đến phân trần với ông ta đi!
- Vấn đề không phải ở chỗ ấy, chú ạ; Anđrêi Ivannôvits đáp. Tôi mà đến
xin lỗi ông ta thì cũng dễ thôi; tôi trái; ông ta là thủ trưởng của tôi, lẽ ra tôi
không nên ăn nói với ông ta như thế. Nhưng chú ạ, một công việc khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.