NHỮNG LINH HỒN CHẾT - Trang 312

với một kẻ đần độn; vị tướng nói với chàng, vẻ khinh khỉnh: - này, ông bạn,
nghe chưa
; và thậm chí còn gọi chàng bằng “anh” nữa.
Điều đó rốt cục làm cho Tentietnikôp cáu tiết. Chàng nghiến răng nén giận,
nhưng cũng đủ nhanh trí để nói với một giọng khá lễ độ, trong khi máu dồn
lên mặt đỏ bừng và trong lòng sôi sục lên.
- Thưa tướng quân, tôi xin cám ơn tướng quân đã có lòng hạ cố xưng hô
như vậy; tướng quân cho phép tôi xác lập với tướng quân một tình bằng
hữu thân mật, buộc tôi cũng phải xưng hô với tướng quân như thế. Nhưng
sự chênh lệch về tuổi tác không cho phép chúng ta xác lập những quan hệ
thân mật đến như thế.
Vị tướng đâm bối rối. Chật vật lắm mới trấn tĩnh lại được, ông ta tuyên bố
rằng mình gọi khách bằng “anh” không phải với nghĩa đó; mà người già cả
đôi khi cũng có thể gọi một người thanh niên bằng “anh” (ông ta không hề
nhắc nhở đến cấp bậc của mình).
Từ đấy, quan hệ giao du của họ chấm dứt và cuộc tình duyên cũng đứt đoạn
ngay từ đầu. Tia sáng vừa lóe ra trong chốc lát trước mắt Tentietnikôp vụt
tắt, làm cho bóng hoàng hôn tiếp theo càng thêm ảm đạm. Thế là từ đấy
Tentietnikôp bắt đầu cuộc sống đã tả ở đầu chương này: giờ này qua giờ
khác nằm dài trên đi văng, không làm gì cả. Cảnh bẩn thỉu và lộn xộn đã
len lỏi vào nhà này. Cái chổi nằm suốt một ngày giữa nhà với các thứ rác
rưởi. Thậm chí còn có cả một cái quần dài vứt bừa bãi trong phòng khách;
một đôi dải đeo quần cáu ghét vắt trên một chiếc bàn trang nhã cạnh đi
văng, như một món quà bày ra biếu các tân khách. Anđrêi Ivannôvits quay
ra sống cẩu thả đến nỗi không những người nhà chẳng còn kính nể chàng
nữa, mà ngay đến lũ gà mái cũng gần như muốn mổ luôn cả chàng. Tay
cầm bút, chàng ngồi vẽ hàng giờ như một cái máy, nào những cái cây quăn
queo, những ngôi nhà nhỏ, những túp lều gỗ, những chiếc xe giàn, xe tam
mã. Nhưng đôi khi cây bút cứ tự nó đưa đi và mạn phép chủ nhân vẽ lên
giấy một khuôn mặt nho nhỏ có những đường nét thanh tú, đôi mắt tinh
anh, cái miệng bướng bỉnh; và chủ nhân ngạc nhiên thấy hiện lên bức chân
dung của người con gái mà chắc hẳn không có một họa sĩ nào vẽ nổi. Đến
đây, tin chắc rằng hạnh phúc không thể có được ở thế gian này, chàng lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.