NHỮNG LINH HỒN CHẾT - Trang 341

Nicolas Vassilievitch Gogol

Những linh hồn chết

Dịch giả: Hoàng Thiếu Sơn

Chương thứ ba

…. “Nếu quả đại tá Kôskariôp điên thật, thì cũng chẳng sao!”, Tsitsikôp tự
nhủ khi xe đã đưa hắn trở lại chốn đồng không mông quạnh. Xung quanh
chỉ thấy những không gian vô tận, đất lẫn trời. Trên cao lơ lửng hai đám
mây.
- Xêlifan, mày đã hỏi kỹ đường đến ấp đại tá Kôskariôp chưa?
- Con chưa kịp hỏi, Paven Ivannôvits ạ, con còn phải lo chữa xe; nhưng
Pêtruska nó đã hỏi anh xà ích rồi.
- Mày điên rồi sao? Tao đã bảo mày bao nhiêu lần là đừng có tin vào cái
thằng Pêtruska ấy! Nó là đồ súc sinh, đồ bị thịt, và giờ đây biết chắc là hắn
đang say bí tỉ.
- Có gì khó đâu; Pêtruska nói, người hơi quay lại, đôi mắt lấm lét. Xuống
khỏi dốc là rẽ ra đồng cỏ, chỉ có thế thôi, chẳng có gì khác.
- Còn mày thì chỉ nốc rượu mạnh vào thôi, chẳng có gì khác phải không?
Đồ bợm! - Nói đoạn Tsitsikôp vừa xoa cằm vừa nghĩ bụng: “Nghĩ cho
cùng, một người quý tộc với một thằng hầu thô kệch thật khác nhau một
trời một vực!”. Trong khi đó, con đường bắt đầu xuống dốc. Một lần nữa
lại hiện ra những cánh đồng cỏ và những khóm phong dương.

Khẽ đưa qua đưa lại trên những bộ díp mềm mại, cỗ xe êm ái, thận trọng
lăn xuống con đường dốc thoai thoải để cuối cùng đổ ra đồng cỏ, dọc theo
các nhà xay lúa; bánh xe lăn ầm ầm mỗi khi qua cầu, hòm xe đung đưa khe
khẽ mỗi khi đi qua những khoảng đất ruộng mềm và lồi lõm. Nhưng
Tsitsikôp không hề cảm thấy xe xóc chút nào, y cứ tưởng như đang ngồi
ghế bành vậy.

Bây giờ xe đang đi giữa hai dãy thùy dương xen lẫn những cây trăn gầy
guộc, những cây phong bạc có vẻ như đang chạy trốn trước mặt họ, cành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.