NHỮNG LINH HỒN CHẾT - Trang 350

sự buồn chán, phải không nào?
- Đúng thế. Nhưng, xin ông bỏ quá cho, tôi vẫn không hiểu tại sao người ta
lại có thể buồn chán được. Có bao nhiêu là phương thuốc trị chứng buồn
chán.
- Những phương thuốc nào thế?
- Thanh niên thì thiếu gì? Khiêu vũ, âm nhạc… cả hôn nhân nữa.
- Hôn nhân ư? Lấy ai bây giờ?
- Ông làm như quanh vùng hiếm những cô gái chưa chồng, giàu có và dễ
yêu lắm!
- Làm gì có!
- Thế thì phải tìm nơi khác, phải đi du lịch… - Một ý rất hay vụt hiện lên
trong trí Tsitsikôp. Đấy, cách ấy hay tuyệt đấy! Vừa nói y vừa nhìn thẳng
vào mặt Platônôp.
- Cách nào?
- Đi du lịch ấy mà.
- Đi đâu?
- Nếu ông rỗi, mời ông đi với tôi, Tsitsikôp nói. Nhìn Platônôp y nghĩ bụng:
“Hay lắm. Ta sẽ chia đôi các khoản chi phí, còn tiền chữa xe thì để hắn
chịu”.
- Ông đi đâu?
- Hiện nay tôi đi việc người khác nhiều hơn là việc của tôi. Tướng quân
Bêtrisep, bạn thân và có thể nói là ân nhân của tôi, nhờ tôi đi thăm họ
hàng… Họ hàng cố nhiên cũng có phần quan trọng; nhưng đi như thế cũng
được việc cho tôi, vì được xem cảnh thế gian và trông thấy thế sự thăng
trầm cũng dường như có được một pho sách sống, một vốn học thức thứ
hai.
Nói đến đây, Tsitsikôp nghĩ thầm: “Phải đấy, thật tuyệt! Có thể bắt hắn chịu
hết khoản chi phí nữa là khác; lại có thể lợi dụng ngựa của hắn, trong khi
đó thì ngựa của mình sẽ để nghỉ ở nhà hắn!”.
Về phía chàng, Platônôp, cũng tự nhủ: “Thật tình, mình cũng chẳng có việc
gì làm ở nhà cả; ông anh, ông ấy quán xuyến hết; mình đi vắng cũng chẳng
hại gì. Tại sao không thử một chuyến?” Rồi Platônôp nói to: - Ông có thuận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.